Bất quá ở đây đều là đệ tử hạch tâm, làm sao có người ngu ngốc chứ? Ngay lúc Bối Bối lao về phía trước đã có một đệ tử hạch tâm năm thứ tư hét lớn:
– Mọi người tập trung lực lượng, giải quyết nhóm người có bốn Hồn Hoàn trước.
Hồn Tông, hai chữ này cực kỳ có hiệu quả, hắn vừa lên tiếng nhắc nhở, mười tám học viên khác liền có phản ứng nhanh chóng chạy đến vây kín đám người Bối Bối.
Bảy đấu mười tám? Tất cả đều là đệ tử hạch tâm, cho dù nhóm bọn họ có bốn Hồn Tông nhưng thực lực của Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu không đủ, bọn họ căn bản không có cơ hội chiến thắng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.com
Phía bên phải bọn họ có sáu học viên, bao gồm hai nhóm khác nhau nhưng đều là đệ tử năm ba. Tất cả bọn họ đều đã phóng xuất ra vũ hồn của mình, sáu người đều là Hồn Tôn, hơn nữa số Hồn Hoàn còn là hai vàng hai tím đẳng cấp nhất.
Sáu người này phản ứng tương đối nhanh, tất cả đều đã bắt đầu thi triển Hồn Kỹ của mình, nhưng đúng lúc đó, bọn họ cảm giác đầu của mình nháy mắt bị choáng váng, động tác lập tức chậm lại nửa nhịp.
Bọn hắn không biết ai ra tay, nhưng đồng đội của Hoắc Vũ Hạo dưới Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng dĩ nhiên cảm nhận được Hoắc Vũ Hạo đã sử dụng Hồn Kỹ.
Bối Bối đi đầu, tự tin nhảy vào bên trong trận chiến, chào đón hắn là hai Chiến Hồn Sư hệ Cường Công.
Bên trái là một người có mái tóc dài màu đỏ, cơ thể phình to gấp đối người bình thường, vũ hồn là một loài trong họ sư tử. Hắn hung hãn tung một chưởng về phía Bối Bối. Chiến Hồn Sư hệ Cường Công phía bên phải vũ hồn là một cây thương, cây thương dẻo như rắn hóa thành một luồng sáng màu trắng đâm vào ngực Bối Bối. Bọn họ dĩ nhiên không phải lần đầu tiên phối hợp nên một trước một sau vô cùng ăn ý, người có vũ hồn là cây thương tuy ra tay sau nhưng lại đến trước, cây thương bén nhọn đâm thẳng vào người Bối Bối.
Đối mặt với công kích của hai người này dĩ nhiên Bối Bối không hề cảm hấy sợ hãi, hắn hét lớn một tiếng, khắp người hắn xuất hiện một đàn rắn điện, không chỉ bao trùm lấy bọn họ mà cả bốn hồn sư ở phía sau cũng không trốn thoát.
Cùng lúc đó, một tiếng tiêu lặng yên vang lên, tất cả mọi người ở khắp nơi đột nhiên bị giảm tốc độ, Tiêu Tiêu lựa chọn thời điểm rất chính xác để sử dụng Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu.
Tay trái của Bối Bối vung thẳng vào thanh thương đang bay tới, thanh thương cùng Long Trảo của hắn vừa va vào nhau liền lóe ra hàng loạt tia lửa, chỉ cần một trảo quét ngang đã có thể tống gã Hồn Tôn có vũ hồn sư tử đó bay đi.
Giang Nam Nam vô thanh vô tức di chuyển, tốc độ của nàng thật sự quá nhanh, cho dù là người trong nhóm cũng không nhìn thấy rõ lắm. Thời điểm hành động của nàng chính là dựa theo những gì Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng phân tích trả về, cho nên vô cùng hoàn hảo. Vị hồn sư có vũ hồn sư tử vừa bay lên, cổ hắn đã bị hai chân Giang Nam Nam kẹp lấy, nàng xoay lưng một cái, trực tiếp đá hắn bay ra ngoài.
Lúc này rõ ràng người quan trọng nhất trong sáu hồn sư kia dĩ nhiên là vị hồn sư đứng phía trước này, trách nhiệm của hắn là giữ chân Bối Bối tạo cơ hội cho đồng đội, đồng thời tranh thủ thời giang cho những người xung quanh. Có điều, hắn không ngờ mấy Hồn Tông này phối hợp với nhau lại mạnh đến vậy, hắn chỉ kịp thi triển một Hồn Kỹ đã bị đá bay ra ngoài. Hơn nữa đấy là Giang Nam Nam hạ thủ lưu tình chứ với hồn lực chênh lệch của hai người, Giang Nam Nam đã có thể dễ dàng bẻ gãy cổ hắn rồi. Bởi vậy, sau khi vị hồn sư này bay lên trời liền trở thành một thành viên trong tiểu đội lơ lửng trên không cạnh Huyền lão.
Ở phía sau, Từ Tam Thạch cũng bắt đầu xuất thủ, hắn ở bên cạnh hổ trợ Bối Bối, Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn nhanh chóng hóa lớn trực tiếp chặn hai gã Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công và một gã Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế giúp lực công kích của Bối Bối được phát huy một cách lớn nhất.
Cũng chính hắn là người đã đỡ lấy thanh thương của gã Chiến Hồn Sư hệ Cường Công kia, sau khi công kích của người kia thất bại lập tức phải đối mặt với chuyện phải đỡ lấy một trảo của Bối Bối, vị Chiến Hồn Tôn này chỉ kiên trì được ba giây đã được Huyền lão kéo lên không trung đoàn tụ với người bạn của mình.
Khi đám người Bối Bối phát động công kích, những hồn sư xung quanh cũng không phải ngồi xem. Trong đó đội mạnh nhất lúc này có thể tạm thời xem là đội của Đái Hoa Bân.
Tác dụng phụ trợ khủng bố từ Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Ninh Thiên nhanh chóng hiện ra, được sự giúp đỡ của cô bé, thực lực của Đái Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong và Chu Lộ liền tăng lên một cấp bậc mới. Bốn người đồng thời vọt tới, Đái Hoa Bân và Tà Huyễn Nguyệt dẫn đầu, hai bên là Vu Phong và Chu Lộ, cả đám bay như một mũi tên nhằm vào ba người Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Ba người Hoắc Vũ Hạo đứng phía sau, sau khi Bối Bối vọt về trước, Giang Nam Nam cũng phát động công kích thì phía sau trở thành một chỗ không người.
Hoắc Vũ Hạo dừng bước xoay người vọt về phía Đái Hoa Bân nở một nụ cười sáng lạn. Sau đó, nghênh đón bọn người kia chính là mười luồng ánh sáng màu trắng rực rỡ.
Được Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng điều khiển, mỗi tia sáng đều bay đi nhưng không hẳn đều nhằm vào đám người Đái Hoa Bân đang vọt tới.
Trong số những đệ tử hạch tâm ở đây, xét về mặt chiến đầu và lực công kích, người mạnh nhất không phải Bối Bối cũng chẳng phải Từ Tam Thạch mà chính là người cũng đang có bốn Hồn Hoàn nhấp nháy vừa bước chân vào cánh cửa Hồn Đạo Sư cấp bốn kia – Hòa Thái Đầu.
Dưới bảy Hồn Hoàn, dĩ nhiên ở cùng cấp bậc Hồn Đạo Sư là người chiếm ưu thế hơn, huống chi Hòa Thái Đầu còn là đệ tử đích truyền đầu tiên của Phàm Vũ nữa, về phương diện chế tạo Hồn Đạo Khí hắn cực kỳ có thiên phú. Có thể nói là một người nổi bật trong lớp bạn đồng lứa, điểm này dễ dàng nhận ra từ uy lực Hồn Đạo Khí của hắn. Công kích và phòng ngự của Hồn Đạo Khí của hắn hơn các Hồn Đạo Sư đồng cấp ít nhất 20%.
Hiện giờ nếu Hòa Thái Đầu công kích toàn lực, cho dù là Từ Tam Thạch cũng không chắc chắn có thể đỡ được. Khi đối đầu với Hồn Đạo Sư đồng cấp, các hồn sư chỉ có một cách duy nhất chính là tìm mọi cách khiến người kia tiêu hao hết hồn lực, đến lúc đó bọn họ mới có cơ hội chiến thắng.
Ở thời điểm Bối Bối, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam phát động công kích cũng đã từ Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng biết được biến hóa của Hòa Thái Đầu. Cho nên, bọn hắn hoàn toàn không lo lắng phía sau của mình, ít nhất trong một thời gian ngắn sẽ không có ai có khả năng đột phá được bức tường lửa của Hòa Thái Đầu.
Đương nhiên, Hòa Thái Đầu không phải vạn năng, với tu vi hiện giờ, hắn không dám liều lĩnh sử dụng Hồn Đạo Khí viễn trình, vì nó cần quá nhiều hồn lực, mà Hồn Đạo Sư tiêu hao hết hồn lực thì chẳng khác nào như hổ mất răng.
Mặc dù hắn có đem theo cả Định Trang Hồn Đạo Khí, nhưng nếu trong kì sát hạch này hắn mà dám sử dụng thì người đầu tiên đến lột da hắn không ai khác ngoài Phàm Vũ.
– Xếp thành một nhóm, tiến lên.
Một gã đệ tử năm tư thấy tình hình trước mắt dứt khoát hét lớn. Hắn là một Chiến Hồn Tôn hệ Phòng Ngự, hai cánh tay hắn lập tức hình thành một ấn trước người, sau đó nháy mắt trở nên vô cùng cường tráng. Hồn Hoàn ngàn năm màu tím trên người hắn nhấp nháy. Trên cánh tay hắn không ngừng xuất hiện từng mảnh giáp lớn, sau đó hắn liền xông nhanh về phía Hòa Thái Đầu chặn lấy các đòn công kích.
Tuy những học viên này đều lần đầu tiên phối hợp với nhau nhưng ai cũng là tinh anh của học viện Sử Lai Khắc, chỉ cần một lời nhắc nhở cũng đủ để bọn họ biết mà phát sinh biến đổi. Tất cả hối hả núp sau tên Chiến Hồn Tôn hệ Phòng Ngự kia rồi ào ào bay về phía trước.
Vị Chiến Hồn Tôn hệ Phòng Ngự này dĩ nhiên không thể so được với lực công kích của Hòa Thái Đầu, vốn dĩ với lực phòng ngự của hắn chỉ có thể tạm thời đỡ lấy công kích của Hòa Thái Đầu, chuyện hắn cần làm chính là hỗ trợ những người phía sau tiến về bên này mà thôi.
Tuy vậy, Hòa Thái Đầu cũng không hề hoang mang dừng lại công kích, một cái đỉnh lớn xuất hiện vừa vặn chặn đứng lối đi của gã Chiến Hồn Tôn hệ Phòng Ngự.
Xếp thành một nhóm đúng là có thể giúp cả đội nhận một lượng công kích nhỏ nhất, cho dù lực công kích của Hòa Thái Đầu có mạnh đến mức nào. Nhưng nó cũng có một điểm yếu đó là nếu người đứng đầu gặp trở ngại thì những người phía sau đều phải dừng lại, chậm chí còn vì sự ách tắc này mà trở nên hỗn loạn.
Cũng trong nháy mắt này, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, giống như vạn vật xung quanh đều đã hóa thành hư ảo.
Tinh Thần Kiền Nhiễu của Hoắc Vũ Hạo đã ra trận.
Bình thường Tinh Thần Kiền Nhiễu chỉ là gân gà, có cũng được mà không có cũng chả sao, tuy nhiên nếu sử dụng đúng lúc sẽ có thể thay đổi cục diện. Hơn nữa chỗ tốt nhất của nó chính là không bị cắn trả.
Ở một nơi khác, một đôi mắt thật lớn vô thanh vô tức xuất hiện. Sau đó Quang Minh Nữ Thần Điệp vô cùng huyễn lệ ôm chằm lấy nó, sau khi cả hai tiếp xúc với nhau, đôi mắt đó nháy mắt mở ra.
Lam, Tím, Ánh Kim, hỗn hợp ba màu sắc hóa thành một đường thẳng tấp tạo thành một luồng sáng màu ánh kim vô cùng sáng lạn – Hoàng Kim Lộ. Sau khi nó xuất hiện và di chuyển, bất kỳ nơi nào nó đi qua đều để lại một chút ánh sáng ánh kim, nháy mắt mười hai tên đệ tử hạch tâm đang xếp thành một nhóm bị nó phủ lên hóa thành từng pho tượng màu vàng rực rỡ.
Đúng vậy, tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo. Là một Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế, Hoắc Vũ Hạo không chỉ sử dụng tinh thần dò xét mọi nơi mà hắn còn khống chế cục diện trên chiến trường nữa.
Bất luận là đám người Đái Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, Ninh Thiên đã quá quen thuộc với hắn hay những học trưởng năm ba năm tư đều không sao ngờ được một hồn sư có hai Hồn Hoàn như hắn và một người có ba Hồn Hoàn là Vương Đông có thể tạo thành uy hiếp của bọn họ.
Rực rỡ – Điêu tàn, Hoàng Kim Lộ.
Cho dù là Hồn Đế hôm nọ đuổi giết bọn họ cũng bị trúng chiêu thì những đệ tử tu vi còn không đến bốn Hồn Hoàn này làm sao tránh được.
Mười hai pho tượng màu hoàng kim nháy mắt đứng lặng dưới mặt đất, trong đó ba người Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc và Hoàng Sở Thiên có tu vi khá kém đã xuất hiện nguy hiểm.
Huyền lão mang vẻ mặt khiếp sợ từ trên trời bay xuống, tay phải của lão giơ lên giơ xuống không ngừng, từng luồng sáng trắng bao phủ lấy từng học viện bên dưới. Mỗi đệ tử bị luồng ánh sáng trắng ấy rọi vào đều ngã lăn xuống đất.
Hồn sư có ba Hồn Hoàn còn đỡ, chỉ có điều dáng vẻ vô cùng chật vật, quần áo đều bị ăn mòm, vũ hồn tạm thời bị phong ấn. Hồn lực trong cơ thể bọn họ vì bị Hoàng Kim Lộ ăn mòn mà tiêu hao một lượng lớn. Mà các hồn sư chỉ có hai Hồn Hoàn thì thảm hơn, tất cả đều đã hồn mê rồi. Nếu không phải Huyền lão ra tay kịp thời chỉ sợ bọn họ bị nguy hiểm đến tính mạng rồi.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông không ngờ Hoàng Kim Lộ sau lưng bọn họ lại có hiệu quả như thế. Nhất thời cả hai đều ngẩn người ra. Mà Bối Bối , Từ Tam Thạch sau khi giải quyết sáu gã đối thủ xong cũng ngỡ ngàng nhận ra cả Đấu Hồn Tràng chỉ còn bảy người bọn họ.
Hòa Thái Đầu giật mình há hốc mồm, ba người Bối Bối cũng không ngoại lệ.
Bốn vị Hồn Tông đều không thể ngờ lần sát hạch này lại kết thúc như thế này. Những người có tác dụng quyết định không ngờ lại là hai người Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Hơn nữa trong số những người hứng chịu công kích còn có hai đôi có thể tạo thành Vũ Hồn dung hợp kỹ, ấy vậy mà sau khi bị Hoàng Kim Lộ chiếu vào cũng không thể thay đổi được kết quả.
Đái Hoa Bân nhìn tình hình trước mặt hoàn toàn chả biết làm sao nữa.
Từ lần đầu tiên bại dưới tay Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu, hắn hoàn toàn không phục. Hắn luôn cảm thấy mình mạnh hơn những người này rất nhiều.
Cho nên, đến tận lúc này hắn mới hiểu được những gì chủ nhiệm Đỗ Duy Luân đã đánh giá sau khi chặn lấy hai Vũ Hồn dung hợp kỹ của bọn họ là hoàn toàn chính xác. Hoàng Kim Lộ của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đúng là U Minh Bạch Hổ của hắn và Chu Lộ không thể nào so sánh được. Hắn không rõ đây là cái gì nhưng cảm nhận được hồn lực trong cơ thể chỉ còn một nửa hắn đã biết, bản thân mình đã thua, thật sự thua, thua một cách thảm hại.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của bọn họ ngoài sự vui sướng còn cái gì nữa?
Uy lực của Vũ Hồn dung hợp kỹ có cùng một nhịp thở với tổng lượng thực lực của đôi bên. Hoàng Kim Lộ của bọn họ sở dĩ mạnh hơn U Minh Bạch Hổ không phải vì nó vốn là Hồn Kỹ mạnh mà vì cấp bậc dung hợp quá cao. Đây là Vũ Hồn dung hợp kỹ với mức độ hòa hợp đến 100%, độ hiếm của nó chắc chắn hoàn toàn vượt qua Vũ Hồn Cực Hạn. Có điều đến hay cũng không có ai hỏi bọn hắn chuyện này mà thôi.
Tu vi của Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ngày một tăng lên, Hoắc Vũ Hạo đã có thể chịu đựng Hồn Hoàn đến bốn ngàn năm Vương Đông thì có thêm một hồn cốt. Thực lực của bọn họ so với hôm trước bị tập kích đã tăng lên một cấp bậc mới, hơn nữa thời gian thi triển Hoàng Kim Lộ cũng được rút ngắn còn ba ngày một lần. Mặc dù thời gian được rút ngắn nhưng mỗi lần thi triển vẫn hút hết toàn bộ hồn lực của bọn họ. Nhưng chuyện này không còn là vấn đề nữa, cả hai đang nắm lấy tay nhau sử dụng tác dụng khôi phục hồn lực từ Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt, hồn lực của bọn họ đang từ từ được khổi phục.
Home » Story » đấu la đại lục ii (tuyệt thế đường môn) » Chương 132: Kỳ kiểm tra đại loạn (Thượng+Trung)