– Hôm nay chiến đấu chỉ vô ích, không bằng thuận theo Hỏa Mục Trần nói vậy, không chiến mà lui.
Âm Liên Tinh cũng hồn niệm truyền âm đáp lời:
– Người này trưởng thành quá mức đáng sợ, Kiếm Thượng Tiệm không ngờ lại không thể thuấn di chạy giữ mạng. Chuyện này quá mức kỳ quái, đệ của ta Liên Hoa có thể nói là tốc độ quá nhanh, không kịp thuấn di, nhưng con ta Vạn La cùng với mấy trưởng lão không có năng lực từ trong tay hắn bỏ chạy giữa mạng. Theo ý kiến của ta, trên người tiểu súc sinh này khẳng định có tuyệt thế bảo vật trói buộc hư không, vừa động thủ chúng ta không giết được hắn, ngược lại sẽ là bản thân nguy hiểm. Liền thuận theo Hỏa Mục Trần nói, hôm nay bãi chiến, chúng ta trở lại mời Chuẩn Hoàng xuất quan, nhất định phải đem bảo vật trên người hắn đoạt lấy, bảo vật có thể trói buộc hư không, ngay cả Kiếm Thượng Tiệm đều không thể thuấn di tuyệt đối là không tầm thường.
Âm Liên Tinh tâm tư chặt chẽ, tuy rằng Huyền Thiên không có bại lộ Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhưng hắn cũng có thể đoán được, trên người Huyền Thiên có bảo vật trói buộc hư không.
Nghe Âm Liên Tinh vừa nói, Mặc Vô Bạch cũng hiểu được có lý hồn niệm truyền âm nói:
– Được!
– Không xâm phạm lẫn nhau? Ta lúc nào phạm qua một lần? Phạm qua Ám Nguyệt giáo? Là bọn hắn tự tìm tử lộ, một lần lại một lần bức ta, bức ta phải phản kháng, phải cùng bọn chúng một trận quyết sinh tử!
Huyền Thiên bình tĩnh nói:
– Hôm nay! Ta muốn cho người trong thiên hạ biết, người phạm ta……phải chết!
Trong giọng nói bình tĩnh lộ ra sát khí kinh thiên.
– Thiên Thần, chuyện lúc trước là chúng ta sai, bản tọa đáp ứng ngươi, từ nay về sau, sẽ không phạm tới ngươi nữa, ân oán lúc trước, hết thảy đều tiêu tan, như thế nào…?
Mặc Vô Bạch nói.
Âm Liên Tinh thở ra một hơi thật dài, nói:
– Bản tọa cũng có thể đáp ứng, ngày sau Âm La Tông vĩnh bất tương phạm!
Cái gì……? Âm La Tông chủ và Ám Nguyệt giáo chủ, nghe ngữ khí dĩ nhiên đều hướng phía Huyền Thiên cúi đầu.
Vương giả liên minh chính đạo, ai nấy đều là thần sắc kinh dị, cho dù là Vương giả tà phái cũng có chút khó có thể tin nổi.
Theo bọn họ thấy, không quan tâm đánh thắng được hay không? Hai người đều là nhân vật cái thế cấp bậc chưởng giáo, cho dù là muốn cúi đầu, vậy cũng phải đánh qua một trận mới nói. Lúc này còn không có đấu võ đã cúi đầu, chuyện này quá không thể tưởng tượng được rồi.
Bái Hỏa Giáo làm thế lực trọng yếu của tà phái, Bái Hỏa Giáo chủ tự nhiên không muốn thấy Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo và Huyền Thiên sống chết với nhau. Dù sao, cùng với Huyền Thiên không chết không ngớt, ngày sau Huyền Thiên ngư dược long môn, thoát thai hoán cốt. Nếu là đem Âm La Tông và Ám Nguyệt giáo tiêu diệt. Vậy thì thực lực tà phái so với chính đạo sẽ suy giảm thật lớn. Không có thực lực, tà phái sẽ không thể cùng với chính đạo tranh hùng tại Thiên Châu.
Bái Hỏa Giáo chủ nói:
– Thiên Thần, Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch đều đã đáp ứng, sẽ không phạm tới ngươi, có thể khiến hai đạo chưởng giáo cúi đầu, ngươi đã chiếm hết thể diện, hôm nay dừng lại tại đây thôi, thế nào?
Huyền Thiên nói:
– Được……! Bái Hỏa Giáo chủ, ta cho ngươi mặt mũi này, ngươi làm công chứng, nếu là Âm La Tông và Ám Nguyệt giáo ngày sau còn dám phạm ta một lần nữa. Khi ấy ta tất tiêu diệt hai môn phái này, để Âm La Tông và Ám Nguyệt giáo vĩnh viễn….vĩnh viễn…biến mất!
Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch sắc mặt đều là một trận âm trầm!
– Hiện tại cho ngươi kiêu ngạo một lần, chờ Chuẩn Hoàng đến, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn, thiên hạ sẽ không còn cái tên Thiên Thần nữa!
Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch thầm nghĩ trong lòng.
– Đi…..!
Hai người đồng thời hạ lệnh, vung tay lên, mang theo Vương giả của Âm La Tông, Ám Nguyệt giáo rời đi thật xa.