Như vậy pháp tắc lục trọng chính là mặt trời, là thái dương chi hỏa.
Phượng hoàng niết bàn phải dùng thái dương chi hỏa mới có thể niết bàn, thời điểm chúng niết bàn đều lựa chọn trung ương hằng tinh, càng là phượng hoàng cường đại sẽ lựa chọn hằng tinh càng nóng.
Chỉ có mặt trời chính thức mới có thể lĩnh ngộ được pháp tắc hỏa hệ lục trọng chân chính!
Dùng tu vi của Lâm Minh hiện tại muốn triệt để lĩnh ngộ dương viêm còn quá sớm, căn bản không có khả năng, nhưng mà cánh cửa ý cảnh của dương viêm được pháp tắc hỏa hệ bao phủ vào bên trong, uy lực của chiêu thức tăng lên không thể tưởng tượng nổi.
Mặt trời càng ngày càng rừng rực, toàn thân Lâm Minh giống như bốc cháy lên, hắn không ngừng cảm ngộ, nhận thức, thời khắc này càng ngày càng bành trướng mãnh liệt, giống như đang nổ tung.
Trong lòng Lâm Minh trong nội tâm cả kinh, hắn cảm giác mặt trời trước mặt sắp nổ tung nên hắn rút lui.
– Vù vù vù —
Hỏa diễm khủng bố quét qua Lâm Minh.
Lâm Minh hít sâu một hơi, hắn xác định nếu đây không phải không gian ảo giác, trong nháy mắt vừa rồi hắn tuyệt đối phải hóa thành tro bụi, dù cách xa trăm vạn dặm cũng vậy.
Hỏa diễm dần dần tán đi, mặt trời bị hủy diệt, bắt đầu dần dần co lại, thể tích của nó càng ngày càng nhỏ, cuối cùng thu nhỏ lại hàng tỉ lần, cơ hồ vật chất và ánh sáng cũng bị nó hút vào.
Dần dần nó diễm biến thành bóng tối.
Cảnh này Lâm Minh nhìn rõ ràng, từ trong thuyết pháp của Phong Thần Thiên tôn thì nó gọi là hỗn độn.
Chung quanh mỗi quả hỗn độn này hình thành một lĩnh vực tuyệt đối loại nhỏ.
Trong Phong Thần Đại Pháp có không gian xưng là hỗn độn kết giới, bất luận là vật chất gì xông vào trong kết giới thì không cách nào đi ra nữa, đây là kết giới thời gian và không gian tuyệt đối, mặc dù Thiên tôn rơi vào trong đó cũng không có ngoại lệ.
Trong hỗn độn kết giới thì nó sẽ hủy diệt vật chất, không gian cùng thời gian chính là pháp tắc chung kết vật chất rơi vào trong đó.
Mà Phong Thần Thiên tôn lúc này không chỉ tu luyện pháp tắc, cảnh giới cũng tu luyện tới mức hỗn độn, hắn có thể làm cho thời gian và không gian chung kết trong hỗn độn.
Đây cũng là cảnh giới cực cao mà Phong Thần Đại Pháp tu luyện tới.
Trực tiếp chế tạo hỗn độn, chấm dứt thời gian pháp tắc cùng không gian pháp tắc, mặc dù là thần linh cũng bị phon ấn vĩnh cửu không cách nào đi ra!
Phong Thần, Phong Thần!
Phong Thần Thiên tôn cùng danh tiếng Phong Thần Đại Pháp cũng có là như vậy, cũng không khoa trương năm đó Phong Thần Thiên tôn thực sự có thể phong sát thần linh, bởi vì hắn đã vượt qua Thiên tôn, cũng là cảnh giới chân thần.
Lâm Minh đương nhiên không có tu luyện tới cảnh giới này, nhưng mà mô phỏng của kết giới hỗn độn là quá mới mẽ, Lâm Minh vẫn miễn cưỡng làm được.
Sau khi tận mắt nhìn thấy hỗn độn thì Lâm Minh tu luyện Phong Thần Đại Pháp có chỗ tốt lớn lao.
Lâm Minh nhìn qua hỗn độn và ngồi xuống, trong đầu nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, yên lặng nói ra:
– Phong bế không gian, không gì có thể đánh vỡ không gian, phong bế thời gian, cơ hồ tất cả người tiến vào trong kết giới hỗn độn đều lâm vào vĩnh hằng bất động, tư duy, than thể đều dừng lại, đây hết thảy kết hợp lại, vật chất, thời gian, không gian đều bị áp súc tới tận cùng, đây mới thực sự là phong ấn.
Lâm Minh nói như vậy nội thế giới của hắn không ngừng biến hóa.
Nô thế giới bao hàm lực lượng thế giới, cơ hồ tất cả năng lượng đều hội tụ lại, chậm rãi hình thành vòng xoáy, Lâm Minh dùng năng lượng của mình mô phỏng mặt trời.
Phong Thần Đại Pháp, tiêu chí tu luyện sơ bộ chính là nội thế giới ngưng kết thành một tiểu hỗn độn, ngày sau tu luyện tất cả đều triển khai trong tiểu hỗn độn này.
Lâm Minh hiện tại lâm vào giấc mộng, nhưng mà quá trình ngưng tụ tiểu hỗn độn đang diễn ra trong người của hắn trong sự thật, một khi có sai lầm gì Lâm Minh cũng bị nội thế giới nổ tung mà chết đi.
Quá trình này gấp không được, giống như tinh thể sinh ra đời và phát triển, mất đi quá trình này cơ thể không có gì, nó phải trải qua phát triển và diễn biến.
Mà thời gian lúc này đã qua một trăm ngày, bên ngoài đã là bốn ngày.
Hiện tại đã là ngày ngưng chiến thứ hai, người xem không chờ được nữa.
– Làm cái gì, trận cuối cùng Hành Si đấu Băng Mộng đã kéo hai ngày, chẳng lẽ hôm nay còn không đánh? Đây không phải phá hư khẩu vị của người ta sao?
Trong người xem đã có người đang chờ trận đấu của Hành Si với Băng Mộng, đây không thể nghi ngờ là trận đấu đặc sắc nhất.
– Nghe nói tổ chức đại hội muốn tổ chức Băng Mộng đối với Hành Si từ lâu rồi, ngay từ đầu là muốn Băng Mộng cùng Lâm Minh đánh xong, thế nhưng mà Lâm Minh trọng thương đến bây giờ cũng không tỉnh, cho nên kéo dài tới bây giờ.
Hai trận đấu này Hành Si đấu Băng Mộng về tình về lý là đặc ở cuối cùng, bọn họ mới là người đấu áp trục, cũng là trận đấu tranh quán quân. Nhưng mà bởi vì Lâm Minh linh hồn trọng thương vẫn ngủ say, ngược lại Lâm Minh cùng Băng Mộng bắt đầu sau.