Thủ đoạn che giấu thật tốt, nếu không phải hắn có thiên phú Thiên Nhãn, chỉ sợ sẽ nhìn không ra!
– Chỉ sợ hai trái Ngân Chúc Quả này không phải của Diệp Tần, mà là một vị cường giả Thiên Tiên…
Chứng kiến những cái này, trong nội tâm Nhiếp Vân hiểu được.
Tuy Diệp Tần này là cường giả Chân Tiên cảnh sơ kỳ, chỉ sợ cũng không có bản lĩnh tiến vào La Sát chi địa hái Ngân Chúc Quả, có thể thoáng một phát lấy ra hai quả, hơn nữa trong đó còn có cường giả Thiên Tiên lưu lại phong ấn, chỉ sợ thứ này là gởi ở trên người hắn, lúc này lấy ra chỉ vì trang bức mà thôi.
– Ta không có vấn đề, không biết vị Nhiếp Vân tiền bối này có hứng thú chơi với ta chơi hay không?
Vương Trọng cố ý tăng thêm ngữ khí ở bốn chữ “Nhiếp Vân tiền bối”, trên mặt cười lạnh càng ngày càng đậm.
– Ngươi đã muốn so, ta không có ý kiến, chỉ là ta có một vấn đề muốn hỏi!
Biết rõ mục đích của bọn hắn, Nhiếp Vân cũng không vạch trần, khẽ cười một tiếng nói:
– Nếu như hai người chúng ta có người hóa giải sát khí tốc độ thật nhanh, trước hóa giải hết một Ngân Chúc Quả, có thể thuận đường hóa giải cái thứ hai hay không?
– Đương nhiên có thể!
Diệp Tần căn bản không cho rằng Nhiếp Vân có thể nhanh hơn Vương Trọng, không chút do dự, trực tiếp mở miệng.
– Ngươi mới vừa nói, ai hóa giải hết Tu La Sát khí trong Ngân Chúc Quả trước, Ngân Chúc Quả này liền quy người đó, nếu như ta liên tục hóa giải hai Ngân Chúc Quả, hai trái cây này đều quy ta hay không?
Nhiếp Vân nói.
– Nếu như ngươi có thể nhanh hơn Vương Trọng sư huynh, hai trái cây tự nhiên cho ngươi, bất quá, nếu ngươi không có nhanh bằng hắn, còn muốn cầm hai quả, hắc hắc, ngươi phải bồi gấp hai giá trị của vật này!
Diệp Tần liếm liếm miệng, nở nụ cười.
– Ách… Như vậy sao được…
Trong nội tâm Nhiếp Vân cười thầm, trên mặt lại do dự lên.
– Làm sao, không dám? Ha ha, coi như không dám, ngươi chỉ cần thừa nhận là gia hỏa mua danh chuộc tiếng là được…
Diệp Tần nói.
– Tốt, ta đáp ứng, ngươi mới vừa nói, cũng không thể đổi ý a!
Trên mặt lúc đỏ lúc trắng, tựa hồ trầm tư thật lâu, Nhiếp Vân cắn răng nói.
– Ta tự nhiên không đổi ý!
Thấy thiếu niên này trúng kế, Diệp Tần hưng phấn đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
– Tốt rồi, bắt đầu!
Nương theo tiếng la của hắn, Nhiếp Vân cùng Vương Trọng đồng thời đi đến chỗ Ngân Chúc Quả.
Tựa hồ Vương Trọng sớm biết rõ trái cây có vấn đề, bàn tay đưa về phía trước, kết xuất nhiều thủ ấn, cũng không phải nghĩ biện pháp khu trừ Tu La Sát khí, mà là nghĩ biện pháp kích hoạt phong ấn.
– Ha ha!
Chứng kiến động tác của hắn, Nhiếp Vân biết rõ đối phương khẳng định thương nghị với Diệp Tần tốt rồi, khẽ cười một tiếng, cũng không kết thủ ấn, cũng không khu trừ Tu La Sát khí, đột nhiên cầm lấy Ngân Chúc Quả, há miệng nuốt xuống.
– Tốt rồi, ta đã hóa giải xong cái thứ nhất, đến cái thứ hai!
Còn không đợi Vương Trọng kịp phản ứng, Nhiếp Vân đã đi tới trước mặt quả thứ hai, há miệng nuốt xuống.
– Ah?
Chứng kiến cử động kia, trong nháy mắt cả gian phòng lặng ngắt như tờ.
Ngân Chúc Quả chứa đựng Tu La Sát khí nồng đậm, cách nhìn chung của mọi người, là chỉ cần dính vào một chút sẽ làm cho người điên, thằng này không hóa giải sát khí, há miệng liền nuốt vào, chẳng lẽ không muốn sống sao?
Phải biết rằng đây không phải Tu La Sát khí bình thường, mà ẩn chứa Sát Độc sát khí, cho dù Khu Tu sư tam phẩm bình thường cũng hóa giải không được, trực tiếp nuốt vào, là đầu óc có vấn đề, hay là kẻ tài cao gan cũng lớn?