Lăng Hàn kinh ngạc nói.
– Không phải Chân Phượng sao?
– Ha ha, so với Tiên Hoàng, Chân Phượng tính là cái gì?
Tiểu Tháp vô cùng khinh thường nói.
– Bất Diệt Thiên Kinh này còn tham khảo Thần thú gì, ạch không, bí pháp của Tiên Thú gì?
Lăng Hàn tò mò hỏi.
– Hỗn Độn Nguyên Thú, Vạn Hóa Quy, Kim Cương Nghĩ, đều là tồn tại số một số hai của Tiên Vực, bị Thiên Tôn tan luyện hợp nhất, mới cuối cùng tu ra Bất Diệt Thiên Kinh!
Tiểu Tháp rất kiêu ngạo nói.
– Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là Thiên Tôn tìm hiểu ra quy tắc cuối cùng, đây mới là tinh túy của Bất Diệt Thiên Kinh.
Lăng Hàn nha một hồi, hắn vẫn không có tiến vào Tiên Vực, cũng không biết Tiểu Tháp nói tới Hỗn Độn Nguyên Thú, Vạn Hóa Quy trâu bò cỡ nào, ngược lại chỉ cần hắn biết Bất Diệt Thiên Kinh rất tốt rất mạnh mẽ là được.
– Đến đây đi!
Lăng Hàn gật gù, hắn khát vọng thực lực, mặc kệ là vì đẩy ngã Ngũ Tông, hay vì ba năm sau thiên kiêu hội của hai giới, đi gặp Xích Viêm Cực kia một hồi.
– Ngươi cần phải hiểu rõ, nếu ngươi không chịu đựng được, vậy ngươi sẽ triệt để tiêu vong!
Tiểu Tháp nghiêm nghị nói.
– Lấy thiên phú của ngươi, ở Nhật Nguyệt Cảnh sống qua cửa ải thần hỏa này cũng không phải không thể, nhưng độ nguy hiểm vẫn rất lớn. Mà ở Tinh Thần Cảnh tiến hành, sẽ lớn hơn rất nhiều.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Nếu ngươi nói ta có khả năng vượt qua, vậy ta tin tưởng mình nhất định có thể!
Tiểu Tháp gật gù nói:
– Cho ngươi ba ngày thời gian, cẩn thận lưu chuyển Bất Diệt Thiên Kinh một lần, nhất định phải hiểu rõ mỗi một chi tiết nhỏ, đây là then chốt để ngươi thông qua thần hỏa rèn luyện, bằng không… ngươi chỉ có một con đường chết! Tiếp đó, vậy thì xem ý chí của ngươi, không có giác ngộ khắc phục tất cả đi tới cùng, ngươi chỉ có thể bị Thần diễm thiêu sạch.
– Được!
Lăng Hàn ở dưới Luân Hồi Thụ minh tưởng, triệt để lưu chuyển Bất Diệt Thiên Kinh một lần, nghiên cứu mỗi một chi tiết nhỏ trong đó, xác định đã quán triệt, hắn đứng lên.
Mà thời gian cũng đi qua năm ngày, không phải ba ngày mà Tiểu Tháp nói.
Đây chính là năm năm ngộ đạo!
– Bắt đầu đi!
Lăng Hàn trầm giọng nói.
Tiểu Tháp đưa Lăng Hàn đến nơi xa xôi, nơi này lại có một cái lò lớn, cổ kính, Lăng Hàn từ trước tới nay chưa từng gặp qua.
– Ồ, sao đột nhiên lại nhô ra một cái bếp lò?
Lăng Hàn kinh ngạc.
– Tiểu Tháp, đến cùng ngươi ẩn giấu ta bao nhiêu đồ vật?
Tiểu Tháp không nói.
– Này, đang nói chuyện với ngươi đó!
Lăng Hàn cất giọng.
– Há, thật sao?
Lúc này Tiểu Tháp mới hé răng.
– Vừa nãy không nghe, ngươi đang nói cái gì?
Lăng Hàn lặp lại một lần, nhưng Tiểu Tháp vẫn thẫn thờ.
Dựa vào, cái tháp kiêu ngạo này, hóa ra căn bản không muốn trả lời hắn, cho nên mới giả câm vờ điếc, hắn thực sự ngây thơ, lại thật tin tưởng một khí linh còn có thời điểm lỗ tai mất linh.
– Vào đi!
Tiểu Tháp khe khẽ rung lên, lò lớn mở ra, oanh, lập tức có liệt diễm hừng hực phóng lên trời, so sánh với đó, hắc diễm của Ngao Tử Vân quả thực chính là trò trẻ con.
Lăng Hàn không khỏi nhe răng, dấn thân vào Thần diễm như vậy, hắn tuyệt đối có thể trong nháy mắt hóa thành tro a.
Cái này đến tột cùng là rèn luyện, hay chịu chết đây?
– Nhớ kỹ, duy nhất có thể bảo vệ ngươi chính là Bất Diệt Thiên Kinh, ngươi chỉ cần không ngừng vận chuyển Thiên Kinh liền là được, cái khác… toàn bộ quên đi!
Tiểu Tháp nghiêm nghị nói.
– Có thể trong chết cầu sinh, dục hỏa trở về hay không, đây là then chốt, tuyệt đối đừng nghĩ đi đối kháng hỏa diễm như vậy, đây căn bản là chuyện không thể nào.
– Bởi vì nó không phải Thần diễm, mà là Tiên Diễm!
Mịa nó!
Tiên Diễm?
Lấy thể phách hiện tại của Lăng Hàn, đừng nói Tiên Diễm, ngay cả Thần diễm cấp sáu, chỉ cần thời gian dài, vậy nửa năm, một năm cũng có thể nung nấu hắn. Thần diễm cấp bảy liền đơn giản, mười ngày nửa tháng liền được.