Đâm lao thì phải theo lao, không quan tâm nữa.
Đinh Thu Huyền cũng không thèm để ý, mặc kệ mình có phù hợp với vị trí này hay không, cứ ký tên rồi lại nói.
Cô cầm cây bút lên ký tên mình trên hợp đồng làm việc, ấn dấu vân tay, nhanh chóng hoàn thành thủ tục.
Nhân viên tài chính đưa một phần hợp đồng cho Đinh Thu Huyền.
“Cô giữ lại một phần, hai phần còn lại chúng tôi sẽ mang đi.”
“Chúc mừng cô Đinh, từ giờ trở đi cô chính là tổng giám đốc phân bộ Giang Nam của Star Jewelry.”
“Chào tổng giám đốc.”
Nhân viên tài chính cung kính cuối chào, khom người 90 độ, vô cùng lễ phép.
Có người dẫn đầu, những người khác không muốn bỏ lại phía sau, đồng loạt khom người 90 độ.
“Chào tổng giám đốc.”
Bảo vệ, nhân viên tư vấn, nhân viên phục vụ, nhân viên tài chính, toàn bộ bọn họ đều cúi đầu với Đinh Thu Huyền, cảnh tượng đó thật sự kinh thiên động địa.
Cho dù Đinh Thu Huyền bình thường hay nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng gặp phải tình huống này cũng có chút không chịu đựng được.
Bởi vì trước kia cô chỉ đứng nhìn người khác được lấy lòng, bây giờ đến lượt mình được người khác lấy lòng, đương nhiên cô không quen rồi.
“Được rồi được rồi, mọi người đi làm việc của mình đi.” Đinh Thu Huyền nói.
“Vâng.”
Đám người đồng loạt tản ra.
Đến cũng nhanh, đi cũng nhanh, trong lúc mơ mơ hồ hồ, Đinh Thu Huyền liền trở thành tổng giám đốc phân bộ khu Giang Nam của Star Jewelry.