Nói xong, hắn xoay người, hướng về bên cạnh, trong hai tròng mắt tử quang loé lên.
Hào quang màu tím dài gần một tấc từ trong hai tròng mắt bắn ra, tử quang loé lên rồi biến mất.
Tuy rằng tử quang không nhằm vào Độc Bạch, nhưng Độc Bạch cảm nhận được Tinh Thần Lực cùng số mệnh chi lực nhận phải áp bách mãnh liệt. Đứng trước mặt hắn dường như không phải người, mà là một cự thú, làm hắn tim đập nhanh hơn, tinh thần chấn động, phát ra một tiếng hét kinh hãi.
Đường Tam sau khi dung hợp Thiên Hồ Chi Nhãn, Tinh Thần Lực đã biến thành trạng thái lỏng, Linh Tê Thiên Nhãn còn do ba kỹ năng dung hợp mà thành. Tử Cực Ma Đồng cũng tu luyện thành một kỹ năng cường đại. Hai đại kỹ năng hỗ trợ lẫn nhau, Đường Tam hoàn toàn có thể khẳng định, Tử Cực Ma Đồng bây giờ so với cùng cấp độ kiếp trước càng mạnh hơn.
Ngày đó đối kháng với Sáp Sí Hổ, nếu như lúc ấy không có Cố Lý cùng Vũ Băng Kỷ cưỡng ép khống chế, hắn đã bại lộ năng lực cường đại này, cho Sáp Sí Hổ một công kích đánh sâu vào tinh thần.
Hiện tại, hắn sở dĩ biểu hiện Tử Cực Ma Đồng trước mặt Độc Bạch, một là vì Độc Bạch đã cùng hắn tu luyện Tử Cực Ma Đồng, hai là hắn muốn cho Độc Bạch chứng kiến, ở phương diện này mình mạnh như thế nào, Tử Cực Ma Đồng có tương lai như thế nào.
Hắn rất hy vọng Độc Bạch nhanh chóng tăng lên, như vậy, Linh Tê Thiên Nhãn cũng sẽ tăng lên nhanh a. Hiện tại Thiên Hồ Chi Nhãn là Tứ giai, không lâu sau, Linh Tê Thiên Nhãn cũng có thể đạt đến Tứ giai rồi.
Độc Bạch trợn mắt há mồm nói: “Cái này, cái này cũng được sao? Tinh Thần Lực của ngươi mạnh như vậy?”
Đường Tam gật gật đầu nói: “Chính là kết quả tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Cho nên ta nói cho ngươi biết, tu luyện cái này thù Thiên Hồ Chi Nhãn của ngươi có khả năng sẽ tiến hoá a.”
“Ừ ừ ân.” Độc Bạch gật đầu liên tục. Chính vì hắn có Thiên Hồ Chi Nhãn, cho nên vừa rồi hắn có thể cảm nhận được phát ra Tinh Thần Lực mạnh như thế nào.
“A, đúng rồi, ta Lục giai rồi.” Đường Tam nhàn nhạt nói.
“…”
Độc Bạch nhìn hắn, cả nửa ngày mới nói một câu, “Ngươi đúng là quái vật.” Hắn đột nhiên cảm thấy, mình đột phá Tứ giai cũng không đáng cao hứng. Gia hoả này so với mình nhỏ hơn hai tuổi mà đã đạt Lục giai rồi? Hắn đồng cấp với Đại sư huynh rồi hả?
“Không có ý gì khác a.” Đường Tam nhàn nhạt nói.
Thời điểm hắn Ngũ giai đã có thể cùng Đại sư huynh đánh ngang tay, bây giờ Lục giai rồi, chẳng phải là bên trong các đệ tử, Đường Tam mới là người mạnh nhất sao? Gia hoả này vẫn là nhỏ tuổi nhất đó. Cái này là có ý gì? Độc Bạch thật là muốn nói ta không chơi với ngươi. Nhưng hắn vừa dạy mình Tử Cực Ma Đồng, điều này thật khó nói a. Thiên Hồ Chi Nhãn tiến vào Tứ giai, hắn cũng cảm giác được, khí tức của Đường Tam làm cho hắn thân cận. Hắn rất quen thuộc với cảm giác này, người có vận khí càng tốt, hắn lại càng có cảm giác thân mật.
“Ta về phòng đây. Ngươi đã thành công đả kích ta không còn hưng phấn nữa. Ngươi đã giúp ta khống chế được tâm tình.” Độc Bạch tỏ vẻ trầm tư.
“Không cần cảm ơn.” Đường Tam mỉm cười.
“Ai cảm ơn ngươi? Hừ, ta đi thôi!”
Đường Tam cuối cùng vẫn đưa hắn về phòng, thực hiện hứa hẹn với Quan Long Giang, sau đó mới đi tới nhà ăn ăn cơm.
Canh được hầm từ xương Yêu Thú thật là tốt. Sau khi ăn, thân thể ấm áp có chút ngứa. Sau khi ăn xong điểm tâm, tất cả mọi người đều có thần thái sáng láng.
Sáng hôm nay vẫn là khoá thể năng của Mộc Vân Vũ lão sư.
Trừ Độc Bạch, Cố Lý cùng Vũ Băng Kỷ, những người khác đều tập hợp trong sân.
Mộc Vân Vũ sắc mặt nghiêm túc nhìn các học viên, trầm giọng nói: “Mỗi người các ngươi đều được học viện tỉ mỉ lựa chọn ra, Yêu Thần biến của các ngươi đều nổi trội trong nhân loại chúng ta. Các ngươi cũng biết Yêu Thần biến từ đâu mà có, đó là sự khuất nhục mà các tiền bối chịu đựng cho chúng ta truyền thừa. Cho nên việc đầu tiên các ngươi phải làm là bảo vệ tốt bản thân mình, cố gắng hết sức để mình trở thành người hữu dụng. Các ngươi mạo hiểm, không chỉ mang đến cho mình nguy hiểm, mà còn là tổn thất cực lớn cho học viện cùng tổ chức. Hôm nay ta trịnh trọng cảnh báo các ngươi, trong tương lai, vô luận là chấp hành nhiệm vụ gì, nhất định phải lượng sức mà làm, không thể liều lĩnh. Bảo vệ tốt chính mình thì mới có tương lai.” Nói xong, ánh mắt lạnh như băng của nàng rơi trên người Đường Tam.
Năm người đi chấp hành nhiệm vụ, hôm nay đi học chỉ có hai người Đường Tam cùng Trình Tử Chanh. Đường Tam là người đề nghị làm nhiệm vụ, không bị nhắm vào mới là lạ …