Đốt cháy giai đoạn tuy rằng có thể thời gian ngắn tăng trưởng, nhưng theo lâu dài tuyệt đối không phải chỗ tốt.
Huyền Thiên thăng liền hai cảnh giới, cần phải bình tĩnh tu luyện một chút, triệt để củng cố tu vị mới có thể đột phá tiếp.
Cho đến lúc này, Huyền Thiên mới mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, bắt đầu hảo hảo đánh giá đối với động sảnh.
Hoàng Đạo Thiên Nhãn mở ra, liền nhìn ra năm sáu ngàn mét, không hề ngăn cản, đây đã không phải là lòng đất của Tù Long Sơn nữa, bởi vì hắn cũng không nhìn thấy bất luận trận pháp nào cả.
Bên ngoài động sảnh, toàn bộ đều là núi đá bình thường, không có chỗ đặc biệt.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trên 2000m, có một thông đạo dài hẹp, kết nối lấy nguyên một đám động sảnh, cảm giác phi thường quen thuộc.
Lại hướng lên vài trăm mét, Huyền Thiên liền thấy được một mảnh đầm nước, là một cái hồ lớn.
Huyền Thiên lập tức nhận ra được, là Tiên Cảnh Hồ, đây là thông đạo dưới Tiên Cảnh Hồ, đúng là Long Mạch mà ngày xưa hắn cùng với thiên tài hậu bối chính tà song phương tiến vào .
Chính là ở trong Long Mạch Huyền Thiên đã lấy được chỉ dẫn của Thiên Nhãn Kiếm Hoàng, sau đó đi Tù Long Sơn đạt được truyền thừa Hoàng Đạo Thiên Nhãn.
Kết quả, Truyền Tống Trận ở cuối Tù Long Sơn lại truyền hắn quay lại đầu Long Mạch này
Bất quá, chỗ hắn ở, cùng Long Mạch lần trước bất đồng, ở dưới càng sâu hơn, cách mặt đất chừng 3000 m, tinh hoa linh khí ở đây cũng rất nhiều.
Đây chỉ là lòng đất bình thường, không có trận pháp bao phủ, dùng thực lực của Huyền Thiên lòng đất 3000 m, tùy thời cũng có thể phá núi lao ra.
Huyền Thiên thu hồi ánh mắt, ngồi xuống, hắn không vội vã đi ra ngoài.
Hiện giờ thực lực của hắn, đủ đánh một trận với nhân vật cấp gia chủ chưởng giáo, nhưng còn khó địch nổi Chuẩn Hoàng.
Hắn rất rõ ràng địa vị của Âm Vạn La ở Âm La Tông, hắn đã giết Âm Vạn La, cùng Âm La Tông tuyệt đối là cục diện không chết không ngớt, thực lực của hắn hiện giờ nhiều nhất chỉ tránh được Âm Liên Tinh đuổi giết thôi.
Nhưng là, Âm Liên Tinh nếu như giết không được hắn, nhất định sẽ thỉnh động Chuẩn Hoàng tọa trấn Âm La Tông .
Cho nên, Huyền Thiên chuẩn bị ở chỗ này bế quan một đoạn thời gian, tìm hiểu Hỗn Độn Áo Nghĩa, Hỏa Chi Áo Nghĩa đến cảnh giới cao thâm, chỉ cần có thêm một loại áo nghĩa lĩnh ngộ đột phá tứ giai, vậy thì thực lực của Huyền Thiên sẽ vượt qua Vương giả đỉnh tiêm cực hạn, gặp phải Chuẩn Hoàng, hắn cũng không sợ.
Hắn vung tay lên, một cổ đỉnh ba chân hiện ra trước mặt, Huyền Thiên chủ yếu tìm hiểu chính là Hỗn Độn Áo Nghĩa!
Hỗn Độn Thánh Đỉnh là một chí bảo vô thượng, mà ngay cả Chí Tôn Thần giới — Thần Vương nhận được cũng muốn tìm hiểu lực lượng trong đó, có thể thấy lực lượng ẩn chứa trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh cường đại cỡ nào, hiện giờ lực lượng Huyền Thiên đạt được từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh ngay cả cọng lông cũng không tính, chỉ cần hắn chịu tìm hiểu, sẽ có thể đạt được lực lượng vô hạn.
Mục tiêu lớn nhất của Huyền Thiên hiện giờ chính là cũng tăng Hỗn Độn Nguyên Thần lên đến tứ giai.
Mục tiêu thứ yếu là lĩnh ngộ Hỏa Chi Áo Nghĩa đến tam giai cực hạn, thể chất của hắn hỏa thuộc tính là cấp siêu hoàn mỹ, so với lôi thuộc tính còn tốt hơn, nhưng vì Lôi Chi Áo Nghĩa có thể tìm hiểu trong lôi kiếp cho nên Hỏa Chi Áo Nghĩa của hắn lĩnh ngộ một mực đuổi không kịp Lôi Chi Áo Nghĩa.
Mà ngay cả Hỗn Độn Áo Nghĩa, cũng một mực có Hỗn Độn Thánh Đỉnh có thể tìm hiểu, mà Hỏa Chi Áo Nghĩa, Huyền Thiên chỉ có thể đủ tu luyện dần dần, với tư cách là một trong các áo nghĩa chủ tu, Huyền Thiên không thể để cho nó cản trở được.
Mỗi ngày, hai phần ba thời gian của Huyền Thiên đều tìm hiểu Hỗn Độn Áo Nghĩa, thời gian còn lại thì tu luyện Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết, chủ yếu cảm ứng Thái Dương Tinh, tìm hiểu Hỏa Chi Áo Nghĩa, đồng thời cũng củng cố tu vị.
Bế quan tu luyện không biết thời gian trôi qua, đợi khi Huyền Thiên tìm hiểu Hỗn Độn Áo Nghĩa đến tứ giai thì lại nửa năm nữa đã qua đi.
Ngày 28 tháng 3 năm 10003 lịch sau Thượng Cổ, Huyền Thiên không đến 25 tuổi sớm đã là Vương giả đại thành cực hạn, hơn nữa đã lĩnh ngộ Hỗn Độn Áo Nghĩa đến cường độ tứ giai sơ kỳ.
Trong không gian mi tâm, thực lực Hỗn Độn Nguyên Thần tăng lên, một lần nữa lách về vị trí trung tâm, không thể rung chuyển.