Thì lúc này Đông Nghi đi ra từ gian phòng bên cạnh đi đến trước mặt Cố Như Nguyệt cùng Lộ Nhan và các vị tiểu thư khác.
” Tiểu thư cho mời nhị vị tiểu thư ” Đông Nghi vừa nói vừa đưa tay chỉ vào bên trong.
Cố Như Nguyệt nhìn Lộ Nhan hỏi nàng làm sao bây giờ.
Lộ Nhan thu hồi ánh mắt nhìn Cố Như Nguyệt đi lên bước vào gian phòng đó.
Mà lúc này Tư Đồ Thiên Tuyết đã cùng Võ Thiến đi một gian phòng khác cùng nhau ngồi uống trà, ăn bánh.
Thấy các nàng đến rồi Tư Đồ Thiên Tuyết cũng không để ý họ Võ Thiến ngồi bên cạnh càng không thèm nhìn lấy một cái đưa tay cầm lên bánh trên bàn tiếp tục ăn.
Lộ Nhan thấy hai nàng không để ý đến các nàng liền đi đến ngồi xuống, nhìn lướt qua bên cạnh Cố Như Nguyệt bảo nàng cũng ngồi xuống, các vị tiểu thư còn lại thấy hai nàng ngồi xuống rồi cũng đi theo ngồi xuống.
” Ta thấy cũng đã trưa rồi nên mời Lộ tiểu thư, Như Nguyệt huyện chủ và các vị tiểu thư cùng dùng bữa với ta “.
” Cảm tạ Tư Đồ nhị tiểu thư mời ” Lộ Nhan nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết nói.
Lúc này cánh cửa mở ra mấy phục vụ đi vào trên tay họ là thức ăn từng người đặt thức ăn lên bàn Võ Thiến thấy thức ăn đã có cầm một đôi chiếc đũa, đang muốn kẹp lên một quả mứt, một bên cùng bên cạnh nói chuyện.
Mà bên cạnh Cố Như Nguyệt thấy đến người bưng canh đến ánh mắt liền sáng lên, nếu lần này không hãm hại được Tư Đồ Thiên Tuyết thì ý ra nàng cũng phải lấy lại được chúc lợi ý đúng chứ. Cố Như Nguyệt đã điều tra Tư Đồ Thiên Tuyết rất thân với Võ Thiến nếu bây giờ nàng ho người làm đỗ canh lên người Võ Thiến không biết Tư Đồ Thiên Tuyết có đỡ cho Võ Thiến không. Cố Như Nguyệt sấn thời cơ này, nhìn nha hoàn đằng sau ra hiệu nha hoàn thấy vậy cố ý thất thủ đảo qua, phục vụ đang ở thế bỏ chén canh đỗ kia chén canh thang liền rối tinh rối mù toàn bộ ngã xuống Tư Đồ Thiên Tuyết tay phải thượng.
Nóng bỏng nước canh dưới, Tư Đồ Thiên Tuyết đau chiếc đũa đều cầm không được, theo tiếng rơi xuống.
” Thiên Tuyết, ngươi tay!” Võ Thiến hoảng sợ, sắc mặt đại biến.
” Không sao, trên người ngươi có dính vào không? ” Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Võ Thiến hỏi.
Võ Thiến lắc đầu nàng không có bị đỗ vào chỉ là có một chút ít bắn lên y phục mà thôi.
May mà nàng nhìn đến kịp thời đưa tay cản lại nếu không mặt của Võ Thiến sẽ bị phỏng rồi, chỉ là không biết trên người nàng có bị đỗ vào hay không thôi.
Cố Như Nguyệt thấy suy đoán của nàng đúng rồi gió xoáy giống nhau đứng dậy, nhìn phục vụ đó, mắng, ” Ngươi làm việc như thế nào, thế nhưng đem canh thang ngã vào Tư Đồ nhị tiểu thư trên tay, ngươi muốn chết có phải hay không? Tư Đồ nhị tiểu thư, ngươi tay thế nào?”.
” Ta không sao, các ngươi kêu người vào dọn dẹp, cũng lui ra ngoài hết đi ” Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Cố Như Nguyệt rồi đảo mắt nhìn mấy phục vị đang đứng
Tư Đồ Thiên Tuyết tay phải bị canh thang bị phỏng, sưng đỏ một tảng lớn, nóng rát đau. Nàng đáy lòng lại rõ ràng, Cố Như Nguyệt đây là cố ý.
Võ Thiến đau lòng nước mắt đều phải rơi xuống, ” Người tới, mau kêu đại phu “.
Dùng nước đá rửa sạch miệng vết thương, đai phu lại lấy mát lạnh tiêu sưng dược cấp Tư Đồ Thiên Tuyết đắp thượng, mát lạnh thuốc mỡ tô lên sau, trên tay cái loại này nóng rát đau đớn nháy mắt liền biến mất, dược hiệu thực hảo.
” Tư Đồ nhị tiểu thư thương không nặng, chỉ là bốn năm ngày trong vòng, này chỉ tay đều không thể dùng.” Đại phu nói, đem một lọ thuốc mỡ đưa cho nha hoàn đứng bên cạnh nàng, Đông Nghi nhận lấy dược ” Đây là dược, mỗi ngày sớm muộn gì sát một lần.”.