Diêu Lương nghi ngờ, dựa theo trình độ dùng sức của hắn như vậy thì bản thân có thể sẽ thật sự bị mút ra sữa hay không.
“Không, từ bỏ…. Ưm…. A.” Cảm giác được đầu v* sưng to làm anh muốn quay người né tránh, người đàn ông lại trực tiếp áp đảo đè anh trên ghế sô pha.
Diêu Lương còn chưa thoát khỏi sự quay cuồng sau khi đổi vị trí thì quần đã bị người thô bạo kéo xuống.
“Nghiêm, Nghiêm Ngật!”
Người đàn ông hiện tại giống như một con dã thú, nói gì cũng không nghe thấy, chỉ muốn đạt được mục tiêu của mình.
Hai chân mảnh khảnh không còn vải dệt che đậy lại bị cưỡng chế bẻ ra hai bên, đặc thù của người song tính cứ như vậy mà dễ dàng rơi vào mắt hắn.
So sánh với người bình thường dương v*t của Diêu Lương tương đối xinh xắn, vẻ ngoài cũng trắng mềm, vừa thấy là biết rất ít sử dụng.
Nghiêm Ngật cong ngón tay khều quy đầu như trêu đùa, vết chai dày thô ráp trên tay hắn vừa tiếp xúc với mã mắt mẫn cảm đã trực tiếp kích thích Diêu Lương đến mức không chịu nổi mà kêu “A”.
Nghiêm Ngật cúi người xuống, đôi tay sắc tình di chuyển ra phía sau bắt đầu xoa bóp cái mông vểnh, làm cho toàn bộ thịt mông đều trở nên hồng hồng. dương v*t xinh xắn của Diêu Lương cũng dần dần cương lên dưới sự vuốt ve của hắn, run rẩy mà rất chân thật, Diêu Lương vừa quẫn bách vừa không có cách nào đối với phản ứng nguyên thủy của thân thể.
Người đàn ông không ngừng dùng bàn tay xoa bóp cái mông bỗng chốc cúi người xuống, ngậm lấy đồ vật bị trêu chọc đến mức cương lên.
Diêu Lương không thể tin được mà chớp mắt, cảm giác bị ngậm lấy rõ ràng như vậy, thậm chí ngay cả cảm giác hàm răng của hắn đụng tới dương v*t của mình cũng rõ ràng đến mức anh có thể bổ não ra được một hình ảnh tinh tế.
Tất cả giác quan đều bị phóng đại, hai chân anh đặt trên bả vai người đàn ông, thử đạp hắn như muốn trốn tránh khoái cảm che trời lấp đất này.
Nhưng thân hình cường tráng của người đàn ông lại không cho phép anh làm như vậy, thậm chí nhân lúc anh phân tâm mà trực tiếp nuốt sâu vào, dùng cổ họng kẹp chặt quy đầu, nỗ lực phun ra nuốt vào.
“A a a…. Không cần…. Ưm…. A a…. Ưm a….” Diêu Lương không nghĩ tới hắn sẽ làm đến bước này, không nghĩ tới thì ra khoái cảm khi khẩu giao thật sự sẽ làm người ta không thể chống cự được, anh thoải mái đến mức toàn bộ khung xương đều đang run rẩy, anh ngửa đầu ra sau tạo thành một đường thẳng tắp, không đến một phút sau liền bắn.
Diêu Lương cảm thấy vô cùng thẹn thùng vì không khống chế được thân thể mình, một người luôn chú ý đến lễ phép như anh từ trước đến nay lại bắn ra trong miệng đàn ông, sau khi bắn xong Diêu Lương che mặt, phảng phất như chỉ cần như vậy thì có thể không cần đối diện với sự thật trước mắt này.
Không biết có phải bởi vì có liên quan đến người song tính hay không mà t*ng trùng Diêu Lương bắn ra lại có hương vị nhàn nhạt, cũng không tanh.
Nghiêm Ngật không chút do dự nuốt hết dị vật trong miệng, vẻ mặt lúc bình thường có thể nhận thấy được một chút thưởng thức.
Diêu Lương vừa mở mắt ra thì thấy một màn yết hầu hắn chuyển động này, trong lúc nhất thời, anh vô cùng xấu hổ buồn bực, gương mặt Diêu Lương đỏ bừng, nhanh chóng rụt chân lại, giọng nói run rẩy: “Anh, anh….”
Diêu Lương không mở miệng được, anh luôn là một người hàm súc, ngay cả lúc làm chuyện đó cũng sẽ nói tránh đi, trực tiếp nói ra như vậy tất nhiên là không mở miệng được.
Nhưng Nghiêm Ngật không giống như vậy.
“Không dơ,” Mặt hắn không đỏ không thở gấp nói, “Anh….”
Diêu Lương che kín miệng hắn, mi mắt nhíu lại, đuôi mắt phiếm hồng, hô hấp có chút thở gấp gáp, vẻ mặt oán hận không biết nên làm sao.
Khi yêu vào xác thật sẽ khiến con người ta trở nên ngu ngốc, Diêu Lương tự sa ngã trực tiếp nhào lên cắn hắn một ngụm, vừa vặn vị trí cắn lại bên góc trái trên mặt, cổ áo cũng không che được.
Ngay cả âm thanh hít khí lạnh cũng không có, hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm người yêu của mình, thấy sắc mặt anh dần dần bình tĩnh lại không hề tức giận, hắn mới tiến hành bước tiếp theo.
“!?” Diêu Lương đột nhiên bị bế lên, quần áo anh lộn xộn, sườn núi trước ngực như ẩn như hiện, dương v*t rũ xuống giữa đùi, trong lúc nhất thời làm Diêu Lương không biết làm sao, không biết nên che nơi nào mới tốt.
“Anh nói, lên trên giường.” Người đàn ông vừa đi vừa giải thích, giọng điệu cùng vẻ mặt vừa chính trực vừa bình tĩnh, giống như đang nói: Ý gì em cũng không có, chỉ là dựa theo lời anh nói mà làm thôi.
….. Quả thực vô lại!! —— đây là ý nghĩ cuối cùng của Diêu Lương trước khi thân ảnh biến mất sau cánh cửa.