Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, rất có hứng thú hỏi: “Tặng cho ta? Vì sao lại muốn tặng cho ta?”
“Bởi vì ta thích ngươi a!” Hai mắt Diệp Phàm tỏa sáng, không cần nghĩ ngợi đáp.
Bạch Vân Hi cười lạnh, giống như một con mèo cao ngạo trêu chọc lão chuột dưới chân, “Ngươi thích đưa cũng được, bất quá, cho dù ngươi tặng, ta cũng không thích ngươi……”
Diệp Phàm gật đầu, rất thành thật: “Ta hiểu, ngươi thích người có gia sản chục tỷ, có thể trong thiên quân vạn mã lấy thủ cấp của địch như lấy đồ trong túi. Ta bây giờ còn chưa thể, về sau chắc chắn sẽ được……”
Bạch Vân Hi: “……” Người này từ bệnh viện tâm thần nào chạy ra sao?
“Đúng vậy, không sai, ta thích như vậy, ngươi xác định ngươi có thể đạt tới trình độ đó sao?” Bạch Vân Hi cười tủm tỉm hỏi.
“Vậy ngươi phải chờ ta! Ngươi biết đấy, thân thể của ngươi không tốt, thỉnh thoảng sẽ rét run, ngàn vạn lần không nên lên giường cùng nữ nhân! Ngươi biết thể chất ngươi đặc thù, nếu lên giường cùng nữ nhân, bệnh của ngươi sẽ càng thêm nghiêm trọng.”
Bạch Vân Hi trầm mặt xuống: “Ngươi có bệnh sao?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lắc đầu: “Ta không có bệnh! Nhưng bệnh của ngươi tương đối nghiêm trọng.” Diệp Phàm thầm nghĩ: Bạch Vân Hi này thật là, chính mình có bệnh không nhận, lại cảm thấy hắn có bệnh, bất quá, người này lớn lên đẹp, tính tình thiếu hụt một chút cũng không sao.
Bạch Vân Hi hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái, xoay người rời đi.
Diệp Phàm đuổi theo, chỉ nhìn thấy ʍôиɠ xe Bạch Vân Hi rời đi.
“Tiểu tử, tin tức của ngươi thật linh thông!” Ánh mắt Chu Cẩn Chi có hơi thâm trầm nhìn Diệp Phàm.
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Chu Cẩn Chi: “Tin tức linh thông, cái gì linh thông?”
“Tin tức về Bạch Vân Hi a! Ngươi hỏi thăm thật rõ ràng.”
“Ta không cần hỏi thăm, thể chất kia của hắn người nào cũng như vậy, nếu ngươi quen hắn, ta mua ngọc phật này, ngươi giúp ta gửi cho hắn đi.” Diệp Phàm nhìn Chu Cẩn Chi.
Chu Cẩn Chi cười cười: “Ánh mắt của Bạch tam thiếu rất cao, người theo đuổi không ít, trong đó có không ít danh môn khuê nữ, còn có minh tinh màn ảnh, ngươi có đưa thứ này qua, phỏng chừng cũng không khác với ném đá trêи sông bao nhiêu, Bạch tam thiếu hắn không thích nam nhân.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không sao, ta sẽ nỗ lực tranh thủ.”
Chu Cẩn Chi: “……” Tiểu tử ngu ngốc này còn rất có nghị lực a!
(dreamhouse2255)
“Ngươi không phải đã nói chỉ có năm ngàn sao, bây giờ lại có tiền?” Chu Cẩn Chi hỏi.
“Ta không có tiền mặt, nhưng có thể chuyển khoản a!” Diệp Phàm nói.
Chu Cẩn Chi: “……”
“Mượn bút của ngươi một chút.”
Chu Cẩn Chi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi viết thư tình cho Bạch Vân Hi sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Xem như thế đi.”
Diệp Phàm xoát xoát viết một phương thuốc giúp giảm bớt lạnh lẽo của thân thể băng tủy, ở bên trêи phương thuốc vẽ một hình trái tim, Diệp Phàm nghĩ nghĩ, lại ở dưới hình trái tim bỏ thêm một câu, “Một ngày nào đó ta sẽ dẫm tường vân bảy màu tới cưới ngươi, ngươi nhất định phải chờ ta!”
Chu Cẩn Chi nhìn Diệp Phàm, trong mắt cực kỳ bất đắc dĩ, chắc chắn Diệp Phàm đã xem quá nhiều kịch não tàn rồi.
“Đơn thuốc này có tác dụng gì?” Chu Cẩn Chi hỏi.
“Phương thuốc làm giảm phát tác của hàn chứng.” Diệp Phàm đáp.
Chu Cẩn Chi: “……”
“Ngươi còn biết xem bệnh sao?” Chu Cẩn Chi cười hỏi.
“Ta từ nhỏ đã đọc nhiều sách vở, gặp qua là không quên được, trí tuệ siêu phàm, thiên hạ vô song, chỉ là xem bệnh mà thôi, ta đương nhiên biết.” Diệp Phàm nâng cằm, cực kỳ ngạo nghễ.
Chu Cẩn Chi: “……”
(dreamhouse2255)
……….