Cố Du nheo mắt lại, khó hiểu nói:
“Hắn không phải nên tiến cung dự tiệc sao, lại đi tìm Nhị ca uống rượu?”
Vinh Thân Vương tuy rằng cùng hoàng thất huyết mạch đã có chút xa, nhưng luận địa vị so với Thân Vương, Quận Vương bình thường cao hơn nhiều. Đó là một trong năm đại gia tộc được hưởng đặc ân đặc biệt từ thời Cao tổ Hoàng đế.
Nói tới Vinh Thân Vương phủ, Cố lão phu nhân biểu tình rõ ràng có chút khinh thường, bà do dự một chút rồi nhỏ giọng nói:
“Hiện tại Vinh Thân Vương không quan tâm Vương phủ, Vương phi đã nhiều năm không quản lý việc nhà, tất cả đều do Trắc phi ra mặt. Tục ngữ nói “có kế mẫu liền có kế phụ”, Vinh Thân Vương không thích Vinh Vương phi, đối với Thế tử do Vương phi sinh ra cũng không thuận mắt. Ngược lại luôn cất nhắc đứa con do Trắc phi sinh, đi đến nơi nào cũng mang theo hắn……”
Dù Cố lão phu nhân nói không được tỉ mỉ, nhưng Cố Du vẫn nghe hiểu, chính là Vinh Thân Vương sủng thiếp diệt thê, còn hà khắc con trưởng. Cho nên cung yến hôm nay, Vinh Thân Vương mang theo mẹ con Trắc phi tới.
Nếu là trong triều quan viên làm việc không đáng tin cậy, là phải bị Ngự Sử buộc tội. Nhưng Vinh Thân Vương không có thực quyền, trừ phi hắn vô cớ phế Vương phi hoặc phế Thế tử, bằng không hắn có đem mẹ con Trắc phi sủng lên tận trời cũng không ai quản được hắn.
“Vinh Thân Vương phủ cùng nhà chúng ta không quan hệ, chỉ vì Nhị ca con cùng Thế tử có giao hảo mới đi an ủi hắn. Hoàng hậu biết đó, vì cái gì phải buồn như vậy, có cái gì đâu mà đi miệt mài theo đuổi, thật không thú vị.”
Cố Du cười cười, tỏ vẻ mình đã biết. Năm đại gia tộc có bốn được Cao Tổ Hoàng đế phong Vương, chỉ cần bọn họ không có tâm đi tạo phản, Đại Chu triều còn một ngày, bọn họ sẽ hưởng vinh hoa phú quý một ngày. Đối với những Hoàng đế Tiêu gia mà nói, những Vương gia này có nhiệm vụ chính là an phận, chỉ cần họ không gây chuyện thì xem như không có vấn đề. Cho nên Tiêu Tuyển kỳ thật cũng không cần khổ sở, hắn là trưởng tử Vinh Thân Vương, còn được chính Tiêu Minh Xuyên đích thân phong Thế tử, nên dù Vinh Thân Vương không thích cũng không đụng được vào vị trí của hắn.
Cố Du mang theo người nhà họ Cố tới Khôn Ninh Cung, Tiêu Lĩnh đã sớm chờ đến trông mòn con mắt. Nhìn thấy Cố Hạ, Tiêu Lĩnh muốn chạy lại thì bị nhũ mẫu giữ lấy, nó thực không vui.
“Lĩnh Nhi!”
Cố Hạ từ nhỏ liền nghe trưởng bối dặn dò, tiểu biểu đệ thân thể không tốt, không thể giống những đứa trẻ bình thường chạy nhảy, cho nên nó phải tự chạy qua, dọc theo đường đi nhảy nhót, tinh thần phấn chấn không hề che giấu.
“Biểu ca!”
Tiêu Lĩnh thực thích Cố Hạ, bởi vì đây là người bạn duy nhất có thể cùng chơi, lại đối với nó đặc biệt tốt.
Nhũ mẫu mang Tiêu Lĩnh cùng Cố Hạ vào thảm bông chơi, Cố Du ở bên ngoài cùng Cố lão phu nhân và Cố phu nhân nói chuyện. Thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười của hai đứa trẻ, Cố Du khẽ thở dài:
“Nếu không phải sợ Hạ Nhi không thoải mái, ta thật muốn đem nó vào trong cung ở cùng Lĩnh Nhi.”
Tiêu Lĩnh quá cô đơn, cả ngày bị các ma ma vây quanh, lại không có bạn cùng nhau chơi.
“Hoàng hậu, ngươi là nói……”
Cố phu nhân nghe vậy có chút khẩn trương, nhưng không dám mở miệng, chỉ có thể bảo trì trầm mặc. Cố lão phu nhân liền không cố kỵ, một là tôn tử, một là ngoại tôn, phải nên là thân thiết.
Cố Du phát hiện mẫu thân cùng đại tẩu hiểu lầm ý tứ của mình, vội giải thích:
“Ta chỉ nói mà thôi, sẽ không thật sự đem Hạ Nhi tiến cung.”
Cố lão phu nhân khó hiểu, lại hỏi:
“Để Hạ Nhi làm thư đồng không tốt sao?”
“Mẫu thân, Lĩnh Nhi không thể…..”
Cố Du không nghĩ nhiều giải thích,.
“Hạ Nhi khi nhàn hạ tiến cung cùng chơi với Lĩnh Nhi tốt hơn.”
Cố phu nhân mặt vô biểu tình, trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra. Nàng đối với hoàng hậu không ý kiến, cũng mừng rỡ vì con mình cùng tiểu Hoàng tử thân cận, nhưng nàng không hy vọng là quan hệ thư đồng và chủ tử.
Gần đến giờ Ngọ, cung nữ phụ trách đãi tiệc đến xin chỉ thị của Hoàng hậu. Cố Du thấy canh giờ sắp đến, liền chuẩn bị đi Ỷ Vân Hiên.
Cố Du hỏi Cố Hạ có muốn cùng đi theo bọn họ hay là ở lại Khôn Ninh Cung cùng Lĩnh Nhi chơi. Tiêu Lĩnh thân thể suy nhược, không thể đi đến nơi nhiều người, vì thực dễ bị va chạm.
Cố Hạ nghĩ nghĩ, cuối cùng nhìn Tiêu Lĩnh gật gật đầu:
“Con ở lại cùng Lĩnh Nhi.”