Cơ thể Mạc Cẩn không còn chút sức lực nào, cả người dựa vào lòng Cố Cảnh Ngôn, nếu không phải có anh phía sau, chỉ sợ là Mạc Cẩn đã sớm ngã ra sàn.
– Mèo con, rốt cuộc là khó chịu hay dễ chịu, hử?
Cố Cảnh Ngôn xấu xa vuốt ve hai cánh hoa mềm mại của Mạc Cẩn, thậm chí ngón tay anh còn tham lam tiến vào trong, khuấy động bên trong hoa huy*t chặt chẽ kia.
– A… Đừng… A a… đừng mà…
– Miệng nói đừng, nhưng anh biết cơ thể em không có nói như vậy – Nhờ hoa dịch liên tục tiết ra, ngón tay của Cố Cảnh Ngôn bắt đầu tăng tốc, hung hăng ma sát thành trong nhạy cảm của Mạc Cẩn.
– Không… không được nói… aaa… đừng… nói… ưm…
Mạc Cẩn bị Cố Cảnh Ngôn dùng thủ đoạn nham hiểm giày vò đến mức ngay cả nói cũng không thể suôn sẻ, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rĩ đứt quãng.
– Được, anh không nói nữa, chúng ta làm đi.
Cố Cảnh Ngôn thôi không đùa giỡn nữa, xoay người Mạc Cẩn lại, đặt cô tựa lên tường, nâng một chân cô lên, sau đó cầm vật cứng thô dài của mình nhắm ngay cửa hoa huy*t, thẳng lưng một cái, toàn bộ gậy th*t đều hòa nhập vào trong.
– Aa… – Khoái cảm mãnh liệt ập đến khiến cả hai đồng thời kêu lớn.
hoa huy*t của Mạc Cẩn bao bọc lấy gậy th*t cứng ngắc của Cố Cảnh Ngôn như muốn bức điên anh. Anh không nhịn được nữa, cuồng dã đút vào trong. Chỗ hai người va chạm phát ra những tiếng bạch bạch bạch, vô cùng phóng đãng.
Vòi sen vẫn xả nước róc rách vào thân thể của hai người, hóa thành những bọt nước trắng xóa, rơi xuống theo từng động tác dữ dội kia.
– A a… chậm… chậm chút… em… không chịu nổi… ư… chậm…
Mạc Cẩn uốn éo cơ thể, mái tóc đen ướt đẫm hỗn độn dính trên trán, hai mắt đầy sương mù mê hoặc, trên gương mặt toát ra vẻ quyến rũ khiến người ta hận không thể hung hăng nhét cô vào cơ thể mình.
Cố Cảnh Ngôn nhịn không được vừa mạnh mẽ hôn lên đôi môi mọng kia, không ngừng liếm mút gặm cắn, thậm chí hôn đến mức khiến Mạc Cẩn cảm thấy đau nhức.
– Ưm… ưm… ưm… ư… – Đôi môi bị ngậm chặt đến mức tê dại khiến Mạc Cẩn càng mẫn cảm hơn, hoa huy*t bất giác co thắt lại, không ngừng xoắn gậy th*t to dài kia ngày một chặt hơn, làm cho Cố Cảnh Ngôn thiếu chút nữa đã tước vũ khí đầu hàng.
– Con mèo đáng đánh đòn này!!
Cố Cảnh Ngôn hung dữ quát khẽ, kế đó là một trận điên cuồng rút ra đâm vào hoa huy*t non mịn, đưa cô gái dưới thân thẳng đến thiên đường. Nhưng anh vẫn chưa giải phóng chính mình, ôm lấy Mạc Cẩn, đặt cô quỳ lên bồn tắm, rồi từ phía sau tiến thẳng vào, tiếp tục trận chiến đâm chọc không ngừng nghỉ.
– Đủ rồi… ưm… không được… á… không được mà… em không muốn… ưm… xin anh… ưm…
– Hu hu… tha cho em… ưm… không muốn… Cảnh Ngôn… từ bỏ… Cảnh Ngôn…
Đến cuối cùng, Mạc Cẩn chỉ có thể gọi tên người đàn ông đang chiếm hữu mình trong vô thức, một lần rồi lại một lần…
Thật lâu sau đó, sau một trận cắm rút mãnh liệt, cuối cùng Cố Cảnh Ngôn cũng bắn ra tinh hoa của mình vào trong cơ thể của cô gái dưới thân.
Cố Cảnh Ngôn tắm rửa sạch sẽ cho cô gái đã hôn mê bất tỉnh từ lúc nào, bế cô về giường, ôm cô vào lòng, ngắm nhìn vẻ mặt đang ngủ ngon lành của cô rất lâu, sau đó mới tiến vào mộng đẹp.