-Bọn bay nghĩ tao ngu hay sao mà đưa hàng cho tụi bay khi chưa nhận tiền? Bấy nhiêu bột mì đủ để làm vài ba chục cái bánh cho lũ chúng mày nhấm nháp cùng chút trà đó!! Hôm nay tao không hứng thú chơi với tụi bay, tạm biệt!!
-Má nó!!
Mạc Kiên quay lại nhìn người trước mặt
-Võ Hạo Thiện, đừng đi quá giới hạn của tao!! Còn nữa, ở Hắc Long không chơi hàng cấm nên đừng nghĩ tới việc mua bán những thứ đó với Hắc Long!!
Nói rồi anh trực tiếp bước lên xe, Hạ Trung nhìn qua anh
-Hắn là Hạo Thiện sao?
-Bạn bè ba năm, cậu sao lại như vậy?
-. . .
Trở về biệt thự, anh thấy cô đang lướt điện thoại nhìn vào đồng hồ đã 1 giờ sáng khiến anh nhíu mày
-Nhiên Nhiên, sao em còn chưa ngủ?
-Em lo cho anh. . .nên muốn ngồi đợi anh một chút!!
-Ừm, vậy đợi anh đi tắm rồi ra ngủ với em!!
-Dạ vâng!!
Tắm rửa xong xuôi anh bước ra ngoài ôm lấy cô nhắm mắt lại
-Lần sau không cần chờ anh như vậy, biết chưa?
-Nhưng mà em không ngủ được!!
-Được rồi, ngoan ngủ đi!!
Nhiên Nhiên khẽ nhắm mắt lại rồi dần chìm vào giấc ngủ. Mạc Kiên nhắm mắt đợi cô ngủ say anh liền nhíu mày khi nhớ tới ban nãy. Hạo Thiện chính là người của BT? Thứ anh đang thắc mắc cậu ta nắm giữ vị trí gì trong BT?
Ôm chặt cô trong lòng mình, anh hít sâu rồi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Nhiên Nhiên nhíu mày khi chuông điện thoại vang liên tục. Mắt nhắm mắt mở cô bắt máy nghe gọi
-Alo?
“Cậu chưa dậy sao? Tối nay, có buổi họp lớp nhớ đi nha!!”
-Họp lớp sao?
“Ừm, nhớ kéo chồng cậu đi nữa nha. Để xem chồng cậu như thế nào haha!!”
-À nhưng. . .
*tút tút* Nhiên Nhiên thở hắt ra ngoài nhìn xuống eo mình. Tay anh vẫn đang siết chặt khiến cô khẽ cười. Chuông điện thoại của Mạc Kiên vang lên nhưng anh vẫn không chịu dậy. Nhiên Nhiên lay người anh
-Kiên, anh có điện thoại kìa!!
-Hửm, em nghe giùm anh đi. Anh muốn ngủ!!
-Dạ!!
Cô đưa tay lấy điện thoại của anh mà bắt máy, giọng quen thuộc vang lên khiến cô xém ho sụ. Lay lay người anh rồi đặt điện thoại lên tai anh. Mạc Kiên uể oải với giọng ngái ngủ
-Alo??
“Mạc Kiên sao? Hôm nay có buổi họp lớp cậu nhớ tới nha. Địa điểm thời gian sẽ báo cho cậu!!”
-Không đi!!
“Sao được, cậu là lớp trưởng mà!!”
-Không là không!!
Anh trực tiếp tắt máy rồi kéo cô ôm chặt vào người ngủ tiếp
-Em ngủ thêm đi. Hôm nay chủ nhật mà!!
-Vâng!!
Nhiên Nhiên quay người lại để anh ôm mình chặt hơn, dần quay về lại với giấc ngủ.