– Nghe thanh âm của hắn khàn khàn, tựa hồ niên kỷ không nhỏ, nhưng thân mang Lôi Chi Thánh Đỉnh, tu luyện Bất Diệt Kim Thân, tu vị Vương giả đại thành đỉnh phong, càng có chiến lực khiêu chiến ba cảnh giới. . . ! Có thể đạt được bốn điều kiện này, thấy thế nào cũng là thiên tài yêu nghiệt biến thái, mà không phải là cường giả lão bối, nếu tuổi đã lớn, có được số mệnh như thế, thân mang Lôi Chi Thánh Đỉnh, tu luyện Bất Diệt Kim Thân, hơn nữa là Linh Khu cửu phẩm, làm sao có thể mới có tu vị là Vương giả đại thành đỉnh phong được?
Suy tư một lát, Huyền Thiên trong nội tâm cơ hồ kết luận: Hắn nhất định là một thiên tài hậu bối!
Chỉ là, Huyền Thiên không biết, thiên tài hậu bối này là người hắn đã từng gặp mặt, hay là một người khác hoàn toàn.
– Không cần biết ngươi là ai, ngươi cũng đã chọc ta, người đeo mặt nạ, ta với ngươi không chết không ngớt, Lôi Chi Thánh Đỉnh của ngươi, ta rất có hứng thú!
Huyền Thiên thầm nghĩ.
Tiểu Hổ nhảy ra từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, rơi vào trên vai Huyền Thiên, vừa rồi ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh nó cũng bị chấn cho bất tỉnh, cho tới bây giờ mới thanh tỉnh lại.
– Hù —-!
Tiểu Hổ cạ đầu vào Huyền Thiên sung sướng kêu một tiếng, tựa hồ đang chúc mừng hắn đánh thắng trận này.
Huyền Thiên thu Hỗn Độn Thánh Đỉnh vào cơ thể, sờ lên đầu tiểu Hổ, tiếp tục bay về phía Tù Long Sơn.
Cũng không lâu lắm, Huyền Thiên liền bay đến cách Tù Long Sơn ngoài một trăm dặm, trong hư không có một cổ lực lượng vô hình áp Huyền Thiên về mặt đất, ở đây tựa hồ như có cấm chế cấm không, không cách nào tới g ần từ không trung cả.
Đáp xuống mặt đất, Huyền Thiên có thể cảm nhận được, bốn phương tám hướng đều lộ ra lực lượng vô hình, hắn đã tiến nhập vào trong một trận pháp.
Đây là một cái trận pháp phi thường lợi hại, đã bị võ giả Thiên Châu xưng là cấm địa, vậy thì trận pháp này ít nhất cũng vây được cường giả cấp bậc Chuẩn Hoàng, cho nên, người tiến vào Tù Long Sơn không ai có thể đi ra cả, cho dù là Chuẩn Hoàng cung không ngoại lệ.
Huyền Thiên mở ra Địa Nhãn Thần Đồng!
Địa Nhãn Thần Đồng viên mãn có thể xem thấu hư không đại địa, thiệt giả hư thật.
Dưới sự quan sát của Địa Nhãn Thần Đồng, trong không khí vô hình kia, quả nhiên có một tí biến hóa.
Từng mảnh gợn sóng vô hình cắt không gian thành từng mảnh lại từng mảnh, nếu xông loạn, nhất định sẽ đụng phải bức tường vô hình kia.
Khu vực bị cắt kia không có đường lui, chỉ có tiến về trước mới có lối ra, cho nên, vừa tiến vào trận pháp, ngoại trừ tiến về trước, cũng không có khả năng lui lại .
Huyền Thiên có Địa Nhãn Thần Đồng, không cần xông loạn, thông qua cách nơi kết nối, xuyên qua một mảnh lại một mảnh khu vực, hắn nhanh chóng tới gần Tù Long Sơn.
Đại khái một lúc lâu sau, Huyền Thiên xuyên qua một trăm dặm, đi tới dưới chân Tù Long Sơn!
Trên đường, Huyền Thiên phát hiện mấy bộ xương khô, nhất định là võ giả ngộ nhập Tù Long Sơn, ngay cả khoảng cách trăm dặm cũng không thể xông qua đã triệt để bị khốn chết ở trong đó.
Đã đến dưới chân Tù Long Sơn, ngoài trừ trận pháp cấm không thì trận pháp như mê cũng kia cũng không còn nữa.
Huyền Thiên dọc theo chân Tù Long Sơn đi vòng ba bốn dặm, phát hiện một đường lên núi liền dọc theo đó mà lên.
Tuy rằng không cách nào phi hành, nhưng tốc độ di chuyển của Huyền Thiên cực nhanh, lên núi như giẫm trên đất bằng, tốc độ bay nhanh, vẻn vẹn chỉ gần nửa canh giờ, Huyền Thiên liền dọc theo đường núi, đi tới trên đỉnh Tù Long Sơn!
Tù Long Sơn cao tới năm sáu ngàn mét, là tòa núi cao nhất trong phạm vi hơn vạn dặm quanh đây, đứng trên đỉnh núi, ánh mắt vô cùng khoáng đạt, trông thấy các ngọn núi khác rất nhỏ bé.
Trên đường đi, Huyền Thiên cũng không thấy chỗ nào đặc biệt, đã đến đỉnh núi, Huyền Thiên dọc theo đầu Thạch Long, đi tới Long Khẩu.
Chỉ thấy trong Long Khẩu, loạn thất bát tao, ngổn ngang lộn xộn nằm rất nhiều bộ hài cốt. . . Người tiến vào Tù Long Sơn chết trong mê trận trăm dặm kia rất ít, nhưng chết ở Long Khẩu lại rất nhiều.