Phục Thanh nói:
– Điều kiện tiên quyết là muội muội lão ngũ nguyện ý phản bội sư phụ của nàng.
Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn cũng không biết Nguyệt Dao có làm ra chuyện phản bội sư môn hay không, nếu Nguyệt Dao làm như vậy, phản bội sư môn chính là việc đại nghịch bất đạo, thanh danh của Nguyệt Dao sẽ thối không chịu nổi, Miêu Nghị hắn có thể không quan tâm thanh danh của mình, cho dù thế nào hắn cũng muốn muội muội của mình làm người thanh bạch, ít nhất không nên liên lụy muội muội của mình.
– Đi một bước xem một bước!
Miêu Nghị cảm thán.
Đi! Miêu Nghị cuối cùng vẫn phải mang bà chủ rời khỏi Tây Túc Tinh Cung, tự nhiên thành thành thật thật quay về Tiên quốc, hắn cũng gặp từ biệt sư đồ Thất Giới đại sư.
Bát Giới vốn còn muốn lôi kéo sư phó cùng đi với Miêu Nghị, lo lắng Mục Phàm Quân có thể gây bất lợi với Miêu Nghị.
Thế nhưng Miêu Nghị cự tuyệt, Mục Phàm Quân muốn giết hắn sớm giết, không giết hắn tự nhiên bởi vì hắn còn giá trị lợi dụng, huống chi hắn cũng không muốn biểu hiện quá thân mật với Bát Giới để tránh vết xe đổ như Nguyệt Dao.
Vừa rời khỏi Tây Túc Tinh Cung, Miêu Nghị mượn tinh linh liên hệ với Thiên Nhi, Tuyết Nhi các nàng, cũng bảo các nàng quay về lưỡng điện.
Trên đường chia tay với sư đồ Thất Giới đại sư. Miêu Nghị dẫn bà chủ và người của nàng về Trấn Nhâm Điện.
Đám người xuất hiện trên không trung Trấn Nhâm Điện, có không ít người chú ý đến.
Miêu Nghị kéo tay bà chủ đáp xuống cung điện, hai người cùng đứng trên vách núi nhìn phong cảnh chung quanh, cười khổ nói:
– Ngươi từng nói ngươi muốn làm nữ chủ nhân, hôm nay xem như được toại nguyện, chỉ là không ngờ dùng biện pháp này, ngươi có cảm thấy ủy khuất hay không?
Bà chủ ôm cánh tay hắn vào ngực, trán tựa vào vai Miêu Nghị, nói:
– Ta không ủy khuất. Chỉ cần có thể ở cạnh ngươi là được, chút trắc trở không làm khó được Ngưu Nhị của ta.
Miêu Nghị nghiêng đầu ngửi hương thơm trên mái tóc nàng. Tâm tình hắn tốt hơn, mỹ nhân trong ngực, còn có rất nhiều tiên hạnh trong tay, có gì phải sợ chứ?
Hắn mở tay ôm eo bà chủ, có thể nói hắn ở trước mặt mọi người hôn môi bà chủ vô cùng khí phách. Bà chủ đẩy hắn hai cái nhưng không thể đẩy hắn ra được, tùy ý hắn hôn loạn trên môi mình.
Hai người này cũng quá kiêu ngạo, hoàn toàn không úy kị đang ở nơi nào, đám người phía sau không phải nhìn trời thì nhìn đất, làm như không nhìn thấy.
Thủ vệ cửa cung phát hiện Miêu Nghị trở lại, cũng không biết nên đi lên bái kiến hay không bái kiến. Dù sao Miêu Nghị gây ra động tĩnh lớn như vậy, hiện tại không biết có còn là điện chủ lưỡng điện hay không, hết lần này tới lần khác cấp trên không có chút phản ứng nào cả.
Lúc này thấy điện chủ âu yếm nữ nhân của mình trước mặt mọi người, bọn họ càng không biết nên làm sao.
– Khục khục! Bà chủ, có người đến.
Đột nhiên thợ mộc ho khan nhắc nhở.
Bà chủ dùng sức đẩy Miêu Nghị, nhìn thấy chung quanh có một đống người đang nhìn, sắc mặt nàng đỏ rực.
Cũng đúng! Miêu Nghị thích nhìn thấy nữ nhân của mình thẹn thùng, như vậy mới có thể tìm được khoái cảm chinh phục nữ nhân.
Nhìn sang thấy Dương Khánh và một đám hành tẩu lưỡng điện nghe tin chạy đến, Miêu Nghị cầm tay bà chủ và cười nói:
– Chư vị, đây là phu nhân của ta, chiếm chút tiện nghi cũng không đủ, còn không qua đây bái kiến.
Cả đám hành tẩu nhìn nhau, chẳng lẽ nữ nhân này là chính thê?
Dương Khánh đã gặp bà chủ, không cần giới thiệu, nội tâm hơi khó hiểu mà thôi, tên điên này còn dám quay về, còn dám mang theo nữ nhân trở về? Trong đầu hắn suy nghĩ mấy lần, lập tức đi lên bái kiến.
– Tham kiến điện chủ, bái kiến phu nhân!
– Không cần đa lễ!
Miêu Nghị khoát tay.
Sắc mặt bà chủ đỏ rực như rặng mây chiều, nàng mỉm cười với mọi người, ngón tay cũng véo mu bàn tay Miêu Nghị, dám làm nàng xấu mặt với mọi người.
Miêu Nghị kéo bà chủ sau đó nói với mọi người:
– Có lời gì đi vào rồi nói!
Một đám người đi theo hai người vào trong cung điện, trong nội cung vẫn được quản lý sạch sẽ, bà chủ dò xét hai bên, trong mắt mang theo vui mừng, nàng dùng thân phận nữ chủ nhân đi vào nơi đây nên tâm tình rất tốt, cảm thấy Miêu Nghị vừa làm như thế cũng không sai, nếu không nàng có chút danh bất chính, ngôn bất thuận, dù sao hai người chưa đại hôn.