Phun ra một ngụm máu tươi.
Linh giới thật sự quá lớn, căn bản không phải là hắn có thể cảm ngộ hết.
– Không có khả năng, nhất định sẽ thành công!
– Nhiếp Vân ta lập chí, sáng chế văn minh thuộc về mình, để cho Chư Thiên vạn tộc chung sống hoà bình!
– Nhiếp Vân ta lập chí, mỗi người đều có được phương pháp tu luyện tốt nhất, mỗi người như rồng!
– Nhiếp Vân ta lập chí, mỗi người ngang hàng, không còn kì thị chủng tộc…
Lần nữa cảm ngộ Linh giới, Nhiếp Vân cố gắng chịu đựng, trong nội tâm phát đại nguyện hùng vĩ.
Kiên trì đạo của mình, cho dù phải kinh nghiệm rất nhiều nhấp nhô, nhưng hắn không để ý, nhất định có thể thành công!
Sau khi phát ra thệ ngôn hùng vĩ, cả người Nhiếp Vân lâm vào trạng thái yên tĩnh, nếu có người ở chỗ này nhìn thấy, sẽ kinh ngạc phát hiện, toàn thân hắn một chút hô hấp cũng không có, ngay cả cơ bắp cũng đình chỉ nhảy lên, giống như biến thành một người chết.
– Chủ nhân không có việc gì a…
Ngay cả Tinh Cung chi linh ở trong Tinh Cung, trên mặt ngọc cũng lộ ra lo lắng.
Ở trong nàng cảm ứng, Nhiếp Vân ngay cả linh hồn chấn động cũng biến mất, phảng phất như trên thế giới căn bản không có người này.
Thời gian trôi qua, không biết qua bao lâu, có lẽ một tháng, có lẽ một năm.
Đột nhiên, Nhiếp Vân lẳng lặng đợi tại nguyên chỗ mạnh mẽ mở mắt.
– Tâm bất phàm, mệnh bất phàm, tâm bình thường, người cũng bình thường! Mặc dù ta là phàm nhân, nhưng cũng có ý chí bao dung thiên hạ!
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân mạnh mẽ đứng dậy, khí tức cả người đột nhiên phát sinh biến hóa, toàn thân có từng đạo hào quang lập loè, phụ trợ như thần linh, vách ngăn chung quanh lập tức sôi trào lên.
Linh giới, Thương Khung chi đỉnh.
Khí tức từ cổ chí kim chảy xuôi, tinh đấu đầy trời xoay tròn, chẳng phân biệt được xuân hạ thu đông, không có thời gian không gian.
Một lão giả chòm râu tuyết trắng lẳng lặng ngồi ở trên bồ đoàn, đứng sừng sững trong tinh không, nhìn nữ hài vẻ mặt quật cường ở trước mắt.
– Gia gia, ngươi không cần phải nói, ta biết rõ trách nhiệm của ta, hơn nữa sẽ làm tốt, yên tâm đi!
Nữ hài tú mục mang theo một tia óng ánh, thở dài một tiếng.
– Ta biết rõ ngươi làm vô cùng tốt, nhưng…
Lão giả lần nữa thở dài một tiếng, ở chỗ sâu trong bàn tay có từng đạo khí tức sinh diệt vờn quanh.
– Ta đẩy diễn Thiên Cơ, đã sớm tính ra ngươi tiến vào hạ giới sẽ kinh nghiệm kiếp nạn, lại làm sao cũng không thể tưởng được lại là tình kiếp đáng sợ nhất! Hơn nữa để cho ta nghi hoặc chính là, ta có thể đẩy diễn Chư Thiên, tính toán rõ ràng bất luận sự tình gì, thậm chí ngay cả ngươi xuất thế, phát triển… Hết thảy đều có thể tính ra, nhưng không cách nào tính ra nam nhân để cho tâm linh ngươi thất thủ kia! Trước kia còn có thể suy tính ra một ít dấu vết để lại, ai ngờ một năm trước, loại tình cảnh này đột nhiên biến mất, thật giống như người này không nên tồn ở trên thế giới!
Hắn nói một năm trước, đúng là lúc Nhiếp Vân truy tra Cửu Thiên Hư Không Đằng, chủ đan điền tấn cấp hình thái thứ ba.
Nghe lão giả trước mắt nói, nữ hài miệng mân mê, một câu không nói, trong lòng nhớ tới nam hài kia, nhất cử nhất động, từng hứa hẹn cùng động tác của hắn, tựa hồ như ở trước mắt.
– Hắn… Nên đạt tới Huyệt Khiếu cảnh đi à nha!
Nhớ tới tốc độ tu luyện đáng sợ của thiếu niên, trong nội tâm ôn nhu nói một tiếng.
Lúc rời đi, hắn vừa mới đạt tới Phá Không Cảnh đỉnh phong, hiện tại thời gian dài như vậy, nên tiến nhập Huyệt Khiếu cảnh rồi.
– Được rồi, hài tử ngốc, đừng suy nghĩ nhiều, tâm ý của ngươi ta minh bạch, trăm triệu năm một lần hạo kiếp sắp xảy ra, ai cũng không cách nào tránh khỏi, ngươi thân là một phần tử của Linh giới, sẽ vì Linh giới mà hi sinh, hắn… phải quên, nếu không, chẳng những ngươi thống khổ, hắn cũng sẽ thống khổ!
Chứng kiến bộ dạng của cháu gái, lão giả thở dài một tiếng.