Nói đến thời không phong bạo, ngay cả nhân vật như Xích Viêm Lão Tiên đều tỏ ra thận trọng.
– Sức tàn phá của phong bạo vẫn chưa phải là nguy hiểm, phiền toái nhất là nếu lọt vào trong đó, rất có thể sẽ bị ngẫu nhiên đưa tới địa vực của ngoại vực tộc
. Thấy vẻ mặt của bọn họ, Xích Viêm lão tiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói.
– Toà Thánh Uyên Đại Lục này nối liền đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc, nếu rơi vào chỗ của ngoại vực tộc thì dù là Thiên Chí Tôn cũng có nguy cơ rơi rụng, chuyện thế này cũng đã từng xảy ra rồi
Bây giờ bọn Mục trần mới hiểu vì sao Xích viêm Lão Tiên kiêng kỵ như vậy, dù là mạnh như thiên chí tôn nhưng nếu rơi vào khu vực của ngoại vực tộc, lại bị Ma Đế của đối phương nhìn thấy, thì kết quả cũng chả tốt hơn là bao.
– Chúng ta tới Thánh Uyên Thành trước, đó là thành thị lớn nhất Thánh Uyên Đại Lục
Thanh âm vừa dứt, Xích Viêm Lão Tiên vung tay áo bào lên, linh quang lập tức bao phủ bọn Mục Trần, sau đó hoá thành hồng quang xẹt qua chân trời, xuyên qua khu vực đầy sấm sét đỏ ngầu.
Toà thành uyên đại lục này mặc dù hung hiểm, nhưng chỉ cần không gặp thời không phong bạo thì với thực lực của Xích Viêm lão tiên có thề hoàn toàn đi ngang.
Sau khi Xích Viêm lão tiên mang bọn hắn đi, chỉ không đến nửa canh giờ sau, bọn Mục Trần đã thấy ở cuối tầm mắt, có một toà thành thị cực kỳ khổng lồ dần dần xuất hiện.
Trong đất trời mờ mờ tối, từ xa nhìn lại, toà thành này tựa như một con thú dữ từ viễn cổ bò lổm ngổm trên mặt đất, tản ra một cỗ khí tức áp bức không thể nào hình dung.
Càng tới gần, Mục Trần lại phát hiện, bên trên toà thành có một màn hào quang khổng lồ không tả nổi đang bao phủ, màn hào quang kia tản ra dao động linh lực cực kỳ kinh khủng.
– Lại là một toà đại tông sư linh trận!
Mục Trần nhìn màn hào quang, trong lòng cũng hơi chấn động, bằng trình độ linh trận tông sư, hắn liếc một cái cũng nhìn ra, màn hào quang kia chính là một toà linh trận cấp đại tông sư.
Hơn nữa,trong tầng thứ tông sư linh trận, cấp bậc của toà linh trận này chỉ sợ cũng không thấp.
– Toà Linh Trận này chính là do Thiên Trận Lão Nhân thời viễn cổ bố trí ra, Thiên Trận lão nhản này cũng là một vị Thánh Phẩm Đại Tông Sư, ờ thời thượng cổ cũng nằm trong số các cường giả đỉnh phong.
Toà đại trận này dù lão phu toàn lực xuất thủ, cũng không cách nào phá hỏng được” xích Viêm lão tiên cười nói.
– Thánh phẩm đại tông sư?!
Nghe đến đây, bốn người Mục Trần chợt động dung, đặc biệt là Mục Trần cùng Linh Khê, bản thân là linh trận sư, bọn họ cực kỳ rõ Thánh Phẩm Đại Tông Sư kinh khủng cỡ nào.
Vì đại tông sư cảnh cũng giống thiên chí tôn, cũng chia làm linh, tiên, thánh tam phẩm, mà thánh phẩm đại tông sư cũng tương đương với một vị thánh phẩm thiên chí tôn.
Đó cũng coi như là tồn tại đỉnh phong nhất trên đại thiên thế giới.
– Khó trách toà linh trận này ta liếc mắt nhìn qua liền cảm giác không cách nào dò xét được, nếu cố tình dò xét chỉ sợ sẽ làm tâm lực kiệt quệ
. Linh Khê thờ dài nói, bằng cảnh giới cao cấp tông sư của nàng, linh trận bình thường nàng chỉ cần nhìn một cái liền có thể tìm thấy các loại sơ hở, nhưng với toà đại trận này, nếu mạnh mẽ dò xét, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp cắn trả.
– Thánh Uyên Đại Lục chính là một trong những giao điểm với ngoại vực tộc, toà Thánh Uyên thành này có trách nhiệm giám thị, chấn nhiếp, cho nên tất nhiên là cần sự phòng thủ đảm bảo nhất.
Lạc Ly hơi gật đầu một cái, cũng có thể hiểu được vài điểm.
– Đi thôi.
Xích Viêm lão tiên gật đầu, mang theo bốn người nhanh chỏng tới gần toà thành khổng lồ, cuối cùng xuyên thấu qua màn hào quang dao động kinh khủng kia mà vào.
Trong lúc xuyên qua hào quang, Mục Trần cảm giác rõ rệt được một loại dao động ẩn hiện dò xét qua cơ thể hắn trong nháy mắt, dưới sự dò xét đó, dường như bất kỳ bí mật nào của hắn cũng bị phơi ra ngoài.
Hăn biết đây là sự kiểm tra của toà đại trận này, một khi phát hiện kẻ xâm nhập là ngoại vực tộc thì chỉ sợ nháy mắt sẽ phát ra công kích huỷ diệt.
Tới khi vào trong thành, bọn Mục Trần mới nhận ra, ngoài dự đoán là, toà thành thị này lại rất phồn hoa náo nhiệt, người tới người lui tấp nập, đủ loại âm thanh ồn ào huyên náo vang lên.
Hơn nữa, bọn Mục Trần còn phát hiện ra một chuyện khá chấn động, đó chính là trong toà thành thị này, có đến hơn nửa số người đều có dao động linh lực mạnh mẽ, loại dao động này chứng tỏ có không ít người đã đạt tới địa chí tôn cảnh….
Bất quá, bọn họ cũng không ngạc nhiên quá lâu, vì những kẻ đủ lá gan tới Thánh Uyên Đại Lục này lại có thể là kẻ yếu hay sao?
Ánh mắt bọn Mục Trần quét qua tứ phía, một khắc sau đều không hẹn mà tập trung lại nhìn về phía trung tâm toà thành, ở nơi đó có một tấm bia đá cổ xưa to mấy vạn trượng sừng sững đứng.
Trên bia đá tản ra dao động linh lực cực kỳ mạnh mẽ, trên đầu bia đá có khắc ba chữ đỏ chói, toả ra xích quang chói mắt, đồng thời còn có hàn khí lạnh lẽo.
– Tru Ma bảng!
Mà bên cạnh chữ “Tru Ma bảng!” còn có một dòng chữ màu vàng kim, phát ra kim quang, tạo ra một cảm giác uy nghiêm không thể tả.
– Do Đại Thiên cung lập
– Đại Thiên Cung?
Ánh mắt Mục Trần chợt loé, lẩm bẩm nói:
– Lại có thể lấy Đại Thiên thế giới làm tên, đây tột cùng là thế lực phương nào? Thật là khí phách
Xích Viêm lão tiên ở bên nghe vậy, cũng nở nụ cười cổ quái, hắn nhìn chằm chằm ba chữ “Đại Thiên Cung”, một lát sau ung dung nói:
– Tất nhiên là khí phách rồi, bởi vì đây là thế lực vượt qua bất kỳ cổ tộc cùng siêu cấp thế lực nào trên đại thiên thế giới…
– Chính là Đệ Nhất thế lực trên Đại Thiên Thế Giới…