Sau khi giọng nói của Diệp Trần hạ xuống, lồng giam to lớn được ngưng tụ từ nước biển kia, còn chưa kịp vây khốn Diệp Trần, đã trực tiếp vỡ ra, hóa thành từng luồng từng luồng hơi nước màu trắng, bay bổng lên theo gió biển xung quanh.
Rầm rầm!
Vị trí của du thuyền, vừa đúng ở dưới đầu gió, một luồng hơi nước màu trắng, sau khi tổi lên không trung, lập tức hóa thành mưa to, trút xuống tới!
Những người ở trên du thuyền đang xem kia, mỗi người tất cả đều bị ướt sũng.
“Đao pháp tốt!”
Dường như Bạch Thiên Hành đã sớm ngờ tới, một chiêu này của chính mình, hiệu quả không có khả năng lớn được bao nhiêu, nên không cảm thấy kinh ngạc chút nào,
“Vừa rồi chỉ là một cái ngụy trang, sau đây mới là sát chiêu chân chính của lão phu!”
“Thiên Sát Kiếm Trận! Khởi!”
Theo một tiếng quát to của Bạch Thiên Hành,
Sưu! Sưu! Sưu!…
Đầy hơi nước ở trên không trung kia, dưới tác dụng chân khí của Bạch Thiên Hành, thế mà thi nhau ngưng tụ thành từng thanh từng thanh kiếm sắc, giống như nhũ băng, sắc bén vô song!
Trong nháy mắt, cả bầu trời, khắp nơi đều phi kiếm được ngưng tụ từ hơi nước mà thành, lít nha lít nhít!
Dự đoán một cách đơn giản, ít ra cũng phải có hơn ngàn thanh!
“Vẫn sát!”
Bạch Thiên Hành quát to một tiếng, đồng thời song chưởng đột nhiên hướng xuống nhấn một cái,
Sưu! Sưu! Sưu!…
Hơn ngàn thanh phi kiếm kia, ở dưới sự điều khiển của Bạch Thiên Hành, như là sao băng, hướng về phía Diệp Trần bắn tới!
Ngay cả Diệp Trần thấy cảnh này, cũng không thể không hơi nhíu mày.
Hóa ra, một chiêu trước đó của Bạch Thiên Hành nhìn như vô dụng, kỳ thực lại là cố tình tạo ra, hắn đã sớm qua nước biển làm mối dắt, đưa chân khí của mình tràn ngập ở trên không trung, lấy hơi nước ngưng tụ thành kiếm băng, tạo thành Thiên Kiếm Sát Trận bây giờ!
Không hổ là Kiếm Ma Bạch Thiên Hành, có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu!
Nhìn lên không trung, băng kiếm từ bốn phương tám hưởng nổ bắn ra mà tới, hầu như thông gió, không có bất kỳ một cái sơ hở nào, Diệp Trần không kịp suy nghĩ nhiều, dưới chân lập tức bàn chân đột nhiên dẫm mạnh một cái,
“Ầm!”
Nước biển phía dưới trong nháy mắt dâng lên, tạo thành một cái vòng phòng hộm bảo hộ xung quanh trên dưới Diệp Trần.
Mà cùng lúc đó, từng thanh kiếm băng kia, cũng đã nỏ bắn tới trước mặt, mạnh mẽ va chạm vào trên vòng tầng phòng hộ kia.
Ầm! Ầm! Ầm!…
Gần như trong nháy mắt, đã va chạm gần một trăm lần!
Thế nhưng, dù sao ở dưới sự gấp gáp của Diệp Trần, lấy nước biển tạo thành vòng phòng hộ, làm sao so được với mưu tính đã lâu của Bạch Thiên Hành, hơn nữa kiếm trận được thao tác rất thành thạo!
Huống chi, hắn là thủ, đối phương lại là công, bởi vì cái gọi là thủ lâu tất thua!
“Bành!”
Trong nháy mắt, sau khi liên tiếp bị gần ba trăm thanh phi kiếm va chạm, tàng vòng phòng hộ bằng nước biển kia, lập tức cũng không chịu được nữa, trực tiếp vỡ vụn ra.
Diệp Trần vội vàng dẫm mạnh một cái nữa, lần nữa tạo ra một tầng vòng phòng hộ mới, chỉ có điều so với trước đó, nhất thời nhỏ đi gần một nửa!
“Giết!”
Bạch Thiên Hành không có động tác gì dừng lại, tiếp tục thao túng băng kiếm trên không trung, phát động tiến công càng thêm mãnh liệt!
“Bành!”
Lần này, chủ dùng khoảng hai trăm thanh kiếm băng, lại lần nữa công phá vòng phòng hộ xung quanh Diệp Trần!
Sau khi cứ như thế liên tiếp mấy lần, băng kiếm cũng đã đánh tới trước mặt Diệp Trần, Diệp Trần lúc này còn muốn làm lại chiêu cũ, đã không còn kịp nữa rồi!
“Chết đi!”
Bạch Thiên Hành thao túng gần một trăm thanh kiếm băng còn lại, toàn bộ lao lên!
Mà Diệp Trần lúc này, dường như đã không thể nào cản phá, tránh cũng không tránh được!
Phốc! Phốc! Phốc!…
Gần trăm thanh kiếm băng, toàn bộ đâm trúng thân thể Diệp Trần, để trong chớp mắt hắn đã biến thành một con nhím, gần như đã không nhìn thấy thân thể của hắn!
“Ai! Quả nhiên!”
“Chiến thắng cuối cùng vẫn là Ma Kiếm a!”
“Vị Diệp tiên sinh này, dù sao tuổi vẫn còn quá trẻ!”
…
Tô Mạn thấy cảnh này, trong lòng nhất thời không hiểu vì sao cảm thấy đau khổ.
Mà mấy người Tào Khôn, cùng như vậy đều là trên mặt không còn chút máu nào, vẻ mặt đau thương.
“Diệp tiên sinh…thực sự cứ như vậy thua sao?”
“Vậy chúng ta chẳng phải là…”
…
Ngay cả Bạch Thiên Hành cũng không nhịn được lắc đầu,
“Tuy rằng thực lực của ngươi không kém hơn ta, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu quá non, so với Diệp Thiên Ca, còn kém xa!”
Ngay vào lúc Bạch Thiên Hành chuẩn bị quay người rời đi, đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên,
“Thật sao? Ngươi thực sự cho rằng, bằng cái công phu mèo cào này của ngươi, có thể giết được ta sao?”
P/S: Ta thích nào ha ha ha, kim phiếu và Tử Linh thạch mọi người nhé:D