Chỉ còn một gã thanh niên nhà họ Trương nằm xa xa là minh chứng ông ta vừa ở đây.
“Chết rồi!”
Bỗng có người hoảng sợ thốt lên: “Cái tay thanh niên nhà họ Trương kia chết rồi!”
“Cái gì?”
Mọi người đều kinh hãi nhìn nhau, có người vội vã chạy tới kiểm tra, phát hiện gã thanh niên họ Trương kia đúng là đã chết.
Không ai ngờ được, chỉ là một vụ xung đột nhỏ lại dẫn đến án mạng, mọi người càng không ngờ rằng, người đàn ông từ nơi khác đến ấy lại có thể giết chết một người trẻ tuổi của nhà họ Trương chỉ bằng một cái tát.
“Ninh Châu này, sắp rung chuyển rồi!”
Ai đó cảm khái nói.
Vào lúc này, người đàn ông trung niên kia đã rời khỏi sân bay, lên một chiếc taxi.
“Thưa quý khách, ông muốn đi đâu ạ?”
Tài xế taxi cười hỏi.
“Đến nhà họ Lục”.
Người đàn ông trung niên chỉ nói mấy chữ, sau đó nhắm mắt lại.
Người nhà họ Lục không ai hay biết, một đại nạn đang đến gần gia tộc mình.
Lúc này, trong trang viên của nhà họ Lục, rất nhiều đại diện các gia tộc lớn của Ninh Châu đã có mặt tại phòng tiệc.
“Ông chủ Lục, xin chúc mừng!”
“Sau này, nhà họ Lục chính là bá chủ của Ninh Châu, ai dám gây gổ với nhà họ Lục thì trước tiên phải qua cửa ải nhà họ Lý tôi đã!”
…!
Trong phòng tiệc, khách khứa đều ra sức xun xoe nịnh bợ chủ nhà họ Lục.
Lục Nguyên Thông nhìn đám người đứng đầu các gia tộc lớn trước đây chưa từng nể mặt lão bao giờ, nay lại cụp đuôi cun cút nịnh bợ, chỉ thiếu nước quỳ xuống xin liếm giày mình, lão nở nụ cười vui vẻ.
Hôm nay, nhà họ Lục cố ý mời những người đứng đầu các gia tộc lớn của Ninh Châu tới tham dự bữa tiệc này.
Lục Tinh Tuyết không gia nhập bữa tiệc, cô ta vẫn ở lại trong biệt thự của mình, Mục Thiên Thiên ở bên cạnh làm bạn.
“Chị à, chị đừng buồn nữa”.
Mục Thiên Thiên kéo tay Lục Tinh Tuyết, đau lòng nhìn cô ta, an ủi: “Chính vì anh ấy là người có tình có nghĩa, chị mới thích anh ấy đến thế, đúng không nào?”
“Cũng bởi anh ấy có tình có nghĩa, cho nên trước khi khôi phục trí nhớ, anh ấy không chịu tiếp nhận tình cảm của chị”.
“Nay anh ấy đã nhớ lại quá khứ, đương nhiên sẽ phải rời đi, nếu anh ấy mà không đi, sợ là chính em cũng sẽ khinh thường anh ấy”.
Lục Tinh Tuyết gật đầu: “Thiên Thiên, em yên tâm, chị chỉ buồn bã một chút thôi, thư thả cho chị vài ngày, nhất định chị sẽ vượt qua nỗi đau buồn này”.
“Vậy mới đúng chứ! Nào, cười một cái nào!”
Mục Thiên Thiên trêu chọc nói, cuối cùng Lục Tinh Tuyết cũng mỉm cười với cô ta.
“Chị này, mai chúng ta đi chơi đi, làm một chuyến vòng quanh thế giới, chị thấy sao?”
Mục Thiên Thiên cười hỉ hả, nói.
Lục Tinh Tuyết gật đầu: “Được, để chị mua vé, lát chúng mình đi luôn!”
“Gì cơ? Đi luôn hôm nay ạ?”
Mục Thiên Thiên giật mình.
Lục Tinh Tuyết lại gật đầu: “Chúng ta đi du lịch cả nước một vòng đã, đi một chuyến hai tháng đi, sau đó sẽ ra nước ngoài du lịch.
Chị muốn đi xem gấu Bắc Cực, xem chim cánh cụt, tham quan nhà thờ đức bà Paris, còn muốn đi…”
Lục Tinh Tuyết vừa nói vừa đặt vé.
Mục Thiên Thiên ngây mặt ra một lát mới lấy lại tinh thần, cười khổ lắc đầu: “Con gái thất tình thật đúng là điên cuồng! Nếu chị đã muốn điên thì để em điên cùng chị vậy”.
Ngay khi hai người đang lên kế hoạch tính du lịch tới thành phố nào trước tiên thì, có một chiếc taxi chầm chậm dừng lại trước cửa trang viên nhà họ Lục.
“Thưa quý khách, đã tới nhà họ Lục rồi, nơi này là đất tư, xe taxi không vào được”.
Tài xế taxi dừng xe, nói với người đàn ông trung niên kia.
Người đàn ông trung niên thanh toán tiền xe rồi xuống xe, ngẩng đầu nhìn lên cổng chính trang viên nhà họ Lục, trên đó có đính một tấm biển lớn với mấy chữ vàng “Gia tộc họ Lục”, ông ta lạnh lẽo lẩm bẩm: “Nghe nói, cậu ở nơi này à?”
“Uỳnh!”
Ông ta vừa dứt lời, tấm biển lớn kia đã rơi xuống đất, vỡ thành mấy miếng.
“Ông là ai?”
Một đội vệ sĩ tuần tra thấy biển hiệu vỡ nát, sắc mặt tức thì biến đổi, căm tức nhìn về phía người đàn ông trung niên kia.
“Dương Thanh có ở trong nhà họ Lục không?”
Người đàn ông trung niên kia lạnh nhạt hỏi.
“Ông kiếm cậu Thanh?”
Đám vệ sĩ tuần tra nghe nói người đàn ông trung niên này muốn tìm Dương Thanh, thái độ lập tức mềm mỏng hẳn đi.
Bọn họ đều biết rõ, nhà họ Lục sở dĩ có được ngày hôm nay đều là nhờ Dương Thanh, nếu người này là bạn của Dương Thanh, bọn họ không thể mạo phạm đến ông ta.
“Ông là bạn của cậu Thanh?”
Đội trưởng đội tuần tra hỏi.
Người đàn ông kia lắc đầu.
“Vậy ông là?”
Đội trưởng đội tuần tra lại hỏi.
“Là kẻ đến giết người!”
Ông ta vừa nói xong, thân hình đã di động, nháy mắt liền xuất hiện trước mặt đội trưởng đội tuần tra.
“Rắc!”
Mọi người chỉ thấy ông ta xòe tay, chộp lấy cổ đội trưởng, thân mình đội trưởng lập tức bị nhấc bổng lên không trung.
Những đội viên khác thấy thế đều sợ ngây người, kinh hoảng không dám động đậy.
Người này xông tới trước mặt bọn họ như thế nào, bọn họ hoàn toàn không thấy rõ.
“Dương Thanh ở đâu?”
Người đàn ông trung niên kia lạnh lẽo hỏi.
“Tôi…!Tôi không, không biết!”
Đội trưởng đội tuần tra vội nói.
“Rắc!”
Một tiếng xương gãy giòn giã vang lên, cổ của đội trưởng đội tuần tra đã bị bẻ gãy, thân thể bị quẳng xuống, mềm oặt gục trên mặt đất.
Những đội viên khác đều sợ hãi chết sững, đội trưởng mới rồi còn sống sờ sờ, vậy mà lại dễ dàng bị giết chết rồi?
“Bịch!”
Mấy gã đội viên còn lại vội vàng quỳ ngay xuống, cầu xin: “Thưa ông, chúng tôi không biết, thực sự không biết ạ!”
“Hay là ông đi hỏi chủ gia tộc chúng tôi đi ạ, nếu cả ông ấy cũng không biết thì ông có thể đi hỏi cô Tinh Tuyết, đúng, hỏi cô Tinh Tuyết ấy ạ!”
“Cô Tinh Tuyết là người cứu cậu Thanh, để báo đáp ơn cứu mạng của cô Tinh Tuyết, cậu Thanh mới trợ giúp nhà họ Lục trở thành bá chủ Ninh Châu, ông cứ đi tìm cô ấy, cô ấy nhất định biết Dương Thanh đang ở đâu”.
“Phụt phụt phụt…”
Ngay khi bọn họ vừa dứt lời, vài viên đá đã xuyên thủng cổ họng bọn họ, mấy thi thể rầm rầm đổ xuống đất.
Bóng người đàn ông trung niên kia lập tức biến mất khỏi chỗ cũ.