“Về phần tồn tại trong thẻ bài, trước khi đi nàng đã từng nói với hoàng thất, nàng đến chín trăm triệu tầng thế giới đợi một người giáng sinh.”
“Chỉ có người kia mới có thể cứu nàng.”
Cố Thanh Sơn nghe đến đó, giống như đã ý thức được điều gì.
Hắn nỗ lực duy trì bình tĩnh hỏi: “Nàng có nói tên của nàng hay không?”
“Có.”
“Nàng đã từng là Thủy Thần, nhưng để phân biệt với bốn chính thần, cũng vì để che giấu tung tích trong chín trăm triệu tầng thế giới, nàng đã thay đổi tên.”
“Tên của nàng là Hắc Hải.”
Nghe được cái tên Hắc Hải này, Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu.
Thì ra là thế.
Nói như vậy, hết thảy đều trở nên dễ hiểu.
Mình phải cứu nàng.
Hiện tại nàng là hy vọng duy nhất để chống lại Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
“Cảm tạ cô đã cho ta biết nhiều chuyện như vậy.”
Cố Thanh Sơn chân thành nói lời cảm ơn với Huyền Nhã.
Nếu như không phải Huyền Nhã chủ động báo cho biết, sợ rằng mình phải mất rất nhiều công sức mới có thể thăm dò được chuyện này.
Dù sao thì những thứ này đều là bí mật của An Hồn Hương.
Tỷ như kết cục của thế giới tầng trong, chuyện bảy vị thần rơi xuống, Hắc Hải rời đi. Những việc này đều là bí mật mà người bình thường không thể biết được, trong toàn bộ An Hồn Hương, phỏng chừng chỉ có hoàng thất và Người bảo vệ mới được biết.
“Nàng nói nàng mới phải cảm tạ anh, đó chẳng qua chỉ là chút việc nhỏ nàng có thể làm mà thôi.”
Huyền Nhã gật đầu, nói tiếp.
Diệp Phi Ly vừa nghe vừa thuật lại.
“Trải qua sự tuyên truyền của bốn vị thần, bây giờ tất cả mọi người đều cho rằng sau khi chết, linh hồn sẽ được dẫn đi, tiến nhập vào thiên quốc chân chính.”
“Họ không biết đây đều là hiện tượng giả mà quái vật làm ra.”
“Kỳ thực hiện tại bất cứ người nào chết đi, linh hồn sẽ bị nó thôn phệ.”
“Hoàng thất tuy nắm bộ toàn bộ thế giới nhưng không phải đối thủ của bốn vị thần, càng không phải là đối thủ của con quái vật kinh khủng kia, vậy nên chỉ có thể gắng kéo dài hơi tàn.”
Cố Thanh Sơn ngắt lời Diệp Phi Ly, khó hiểu hỏi: “Nếu quái vật kia cường đại như vậy, vì sao không trực tiếp tiêu diệt hoàng thất?”
“Trước đây quái vật kia dùng một loại phương thức kỳ dị để lẻn vào An Hồn Hương. Nó thôn phệ pháp tắc Tử Vong của An Hồn Hương rồi sử dụng chính nó để thay thế, cuối cùng thành công lẻn vào thế giới này.”
“Nó nắm trong tay vận mệnh của toàn bộ linh hồn sau khi chết trong thế giới này.”
“Thế nhưng cho đến sau khi trở thành pháp tắc Tử Vong của thế giới này, nó mới phát hiện ra hoàng thất có biện pháp hủy diệt triệt để toàn bộ An Hồn Hương.”
Cố Thanh Sơn lộ vẻ hiểu rõ.
Nếu như toàn bộ thể giới hủy diệt, vậy pháp tắc này cũng sẽ hủy diệt.
E rằng con quái vật này không đến mức bị trực tiếp giết chết, nhưng chí ít thì cũng bị thương rất nặng.
Bản thân nó đã bị chúng thần hiệp lực đả thương, khẳng định không muốn bị thương nặng lần thứ hai.
Quả nhiên Diệp Phi Ly tiếp tục thuật lại: “Khi con quái vật kia phát hiện điểm này thì hối hận cũng đã muộn, chỉ có thể tạm thời chấp nhận để hoàng thất tiếp tục tồn tại.”
“Quái vật kia phải nâng đỡ bốn tên thần linh giả mạo để nắm quyền thế trong tay. Nhưng đối với hoàng thất, quái vật vẫn không dám làm quá mức, bằng không một ngày hoàng thất hạ quyết tâm ngọc đá cùng tan, nó sẽ rơi vào kết cục chẳng tốt đẹp gì.”
“Ta hiểu được.” Cố Thanh Sơn thở dài nói.
Laura nhìn hắn, rầu rĩ hỏi: “Cố Thanh Sơn, chúng ta làm sao bây giờ?”
“Giết bốn tên thần linh giả mạo, lấy từng mảnh vỡ của thẻ bài về.” Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào nói tiếp: “Quái vật kia thì sao?”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Chúng thần chưa từng giết chết được nó, chúng ta đương nhiên tránh được thì tránh đi.”
Trương Anh Hào nghe xong, rơi vào trầm tư.
Một lúc lâu, anh ta mới lên tiếng; “Trong chuyện này có quá nhiều việc không chắc chắn, bốn tên kia đều mạnh hơn chúng ta, con quái vật kinh khủng kia lại hóa thân thành một bộ phận của thế giới này. Cậu nghĩ chúng ta có thể tránh nó?”
Cố Thanh Sơn thở dài nói: “Chỉ có chúng ta đương nhiên không được, cho nên chúng ta cần giúp đỡ.”
“Quốc vương?”
“Đúng.”
“Tôi không thích hắn.”
“Nhưng tình hình hiện tại chỉ có thể hợp tác với hắn. Ôi, thành thật mà nói, người giống như hắn ấy, thực sự không phải đồng bọn tốt nhất để hợp tác.”
Trong lời hai người nói, đều có vẻ do dự.
Ánh mặt bọn họ rơi vào trên người đứa trẻ đang ngủ say.
Đứa bé vẫn đang ngủ.
Lúc này Huyền Nhã còn nói thêm một đoạn.
Diệp Phi Ly thuật lại: “Nàng nói mấy người phải nhớ kỹ một việc, trên thế giới này, mỗi một vị Thần duệ trời sinh đều có thể thức tỉnh một loại thần kỹ.