Khang Tu Nguyên ngẩn ra, nhìn lại Lăng Hàn, trên mặt có vẻ không hiểu.
Này tên là ai, sao dáng dấp lão khí hoành thu, giọng nói như sư phụ của hắn vậy.
Trước hắn một mực chuyên tâm luyện đan, thực sự là trời sập xuống cũng không nhất định biết, tự nhiên không biết Lăng Hàn là ai, cũng không biết Lăng Hàn hiện tại đã là một thành viên của Hàn Lâm Các.
Nhưng Lương Kim Ba lại buồn bực, có ý tứ sao, thua chính là thua, đây là đang tìm lý do sao?
Hắn hừ lạnh một tiếng nói:
– Các ngươi là không thua nổi sao?
– Thua?
Lăng Hàn cười ha ha, lắc đầu nói.
– Tỷ thí vẫn chưa hết, tại sao nói thua?
Vẫn chưa xong? Vẫn chưa xong cái đầu ngươi a, Đan Sư mạnh nhất của các ngươi đã xuất chiến, còn muốn thế nào? Chờ một chút, tiểu tử này là ai, từ đâu xuất hiện?
Lương Kim Ba nói:
– Người này là ai? Khang huynh, Vân huynh, Hàn Lâm Các lúc nào đến phiên người này làm chủ?
Lăng Hàn đưa tay bãi xuống nói:
– Ta là Đan Sư do Hàn Lâm Các mới mời tới, cuộc kế tiếp, ta tỷ thí với các ngươi, có Đan Sư cấp sáu, Đan Sư cấp bảy hay không, lấy ra chơi một chút.
Ta đi!
Lấy ra chơi một chút?
Ngươi cho rằng Đan Sư là cẩu sao, lại còn lấy ra chơi!
Này làm Lương Kim Ba tức điên, ánh mắt của hắn lành lạnh nói:
– Khang huynh, Vân huynh, các ngươi định để tiểu tử này hồ đồ tới khi nào?
Khang Tu Nguyên vừa muốn nói chuyện, chỉ thấy Lăng Hàn đã đi tới, đoạt ba viên thuốc trong tay hắn. Tuy tu vi của hắn cũng là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, nhưng ở trước mặt Lăng Hàn là hoàn toàn không đủ xem.
– Con cọp không phát uy, ngươi còn coi ta là mèo bệnh sao.
Lăng Hàn ném ba viên thuốc vào lò luyện đan, tiếp đó bắt đầu rèn luyện.
Cái gì, đan dược đã luyện thành ngươi lại còn trọng luyện, ngươi não tàn sao!
Đừng nói đan dược, ngay cả chú khí cũng không phải ngươi cảm giác không hài lòng, là có thể ném vào trong lò đốt, chế tạo lần nữa a. Trong Thần Khí có ý chí võ đạo, lung tung sẽ chỉ làm ý chí võ đạo ma diệt, hủy hoại Thần Khí.
Đan dược cũng như vậy, chỉ bất quá bên trong là Thiên Địa quy tắc đan vào thành thần văn, hơn nữa càng thêm yếu đuối. Vì sao lúc luyện đan mỗi một bước đi đều cẩn cẩn dực dực, là bởi vì chỉ cần có một thần văn đan dệt sai, như vậy lô dược liền phế đi.
Khang Tu Nguyên muốn ngăn cản, lại bị Vân Vĩnh Vọng kéo lại, hắn tràn đầy không giải thích được nói:
– Vì sao?
– Hắn gọi Lăng Hàn!
Vân Vĩnh Vọng nói.
– Cái gì!
Khang Tu Nguyên khiếp sợ, nhưng lập tức lắc đầu, tuyệt không có khả năng này là sư phụ của bọn hắn, chết hơn một vạn năm rồi a. Nhưng bởi vì tên tương đồng, hắn cũng lựa chọn để Lăng Hàn hồ đồ một lần.
Lăng Hàn không ngừng làm, hỏa diễm hừng hực, rất nhanh, mùi thuốc kinh người truyền ra, mười dặm có thể nghe.
– Di, cư nhiên không nổ lò!
Lương Kim Ba vô cùng khiếp sợ.
Trong Thần Đan cấp năm chất chứa năng lượng rất lớn, bị hỏa diễm đốt luyện như vậy, rất dễ phá hư cân đối, từ đó làm năng lượng kinh khủng nổ tung, nhẹ thì nổ lò, nặng thì dẫn phát đại bạo tạc, có thể sánh ngang mười tên, thậm chí trăm tên Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị toàn lực xuất thủ.
Bởi vì đây là năng lượng tập trung bạo phát, tựa như Chung Cực Nhất Tiễn, uy lực viễn siêu cảnh giới.
Nhưng Lăng Hàn hồ nháo như vậy, lò đan dược này cư nhiên không bạo tạc, thực sự là quá ly kỳ cổ quái, quả thực không thể tin tưởng.
Lẽ nào, hắn căn bản không có bỏ đan dược vào?
Lăng Hàn chuyên chú, hắn đây là muốn đề thăng phẩm chất của đan dược, này rất khó làm được, dù cho đối với Đan Đạo Đế Vương như hắn mà nói cũng như vậy. Bất quá, may mắn đây chỉ là Thần Đan cấp năm, mà tiêu chuẩn Đan Đạo của hắn đạt tới cấp bảy, lúc này mới có khả năng thành công.