Đi cùng với việc Mục Trần bước vào thượng vị địa chí tôn, bất hủ kim thân cũng lớn thêm chừng ngàn trượng, nhưng nếu so với vài chí tôn pháp tướng cao vạn trượng hay thậm chí mười mấy vạn trượng thì bất hủ kim thân vẫn chỉ như chú lùn.
Bất quá, đối với Bất Hủ Kim Thân nhỏ bé này, cố Sư Hoàng cũng không châm chọc chút nào, ngược lại trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng, vì khi chí tôn pháp tướng màu tử kim kia xuất hiện, đến hắn cũng cảm thấy một tia nguy hiểm.
– Đây là chí tôn pháp thân nào?
Cố Sư Hoàng chau mày, Bất Hủ Kim Thân quá hiếm gặp cho nên dù là hắn cũng không thể nào nhận ra, nhưng hắn có thể xác định, nếu xếp hạng thì chí tôn pháp thân tử kim này tuyệt đối có thể xếp hạng trước 20.
Chí tôn pháp thân cấp bậc này, thậm chí cố Sư Hoàng là người Phù Đồ Cổ Tộc cũng không có.
– Hừ, cho dù ngươi có Chí Tôn pháp thân bậc nào đi nữa, nhưng cấp bậc bản thân có hạn thì cũng chỉ tự hạn chế sức mạnh của chí tôn pháp thân mà thôi
. Cố Sư Hoàng hừ lạnh một tiếng, hắn bước ra một bước, trong nháy mắt có tiếng sư tử gầm kinh thiên động địa vang lên, linh quang sau lưng hội tụ, vài hơi thở sau ngưng tụ ra một toà chí tôn pháp tướng to mười mấy vạn trượng.
Toà chí tôn pháp tướng này toàn thân toả ra ngân quang (ánh bạc), nhìn qua cực kỳ thô kệch, nhưng làm người khác ngạc nhiên là đầu của chí tôn pháp tướng này lại là một con sư tử cực kỳ hung tợn.
Một luồng khí hung sát tản ra từ toà chí tôn pháp tướng này, cả thiên địa đều trở nên lạnh lẽo.
Mục Trần nhìn pháp tướng đầu sư tử, ánh mắt loé lên, nói nhỏ Đứng hàng 41 trên bảng 99 chí tôn pháp thân, Thiên Sư Pháp Thản sao?
Toà chí tôn pháp thân này của cố Sư Hoàng, hiển nhiên cũng không phải hạng xoàng.
Thiên Sư Pháp thân vừa xuất hiện, thần sắc cố sư hoàng cũng trở nên túc mục, khí tức nguy hiểm trên người hắn cũng trở nên nồng đậm cực hạn.
– Bằng thực lực thượng vị địa chí tôn có thể bức lão phu dùng đến chí tôn pháp tướng, Mục Trần, ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi
Cố Sư hoàng xuất hiện trên vai thiên sư pháp tướng nhìn xuống Mục Trần, thanh âm hờ hững vang dội thiên địa.
Trước kia, trừ khi đối mặt với cường giả ngang cấp đại viên mãn, nếu không cố Sư Hoàng không cần dùng đến chí tôn pháp tướng, vậy mà hôm nay vừa mới giao thủ mấy chiêu với Mục Trần hắn đã lấy chí tôn pháp tướng ra, hiển nhiên Mục Trần cũng làm hắn thấy cực kỳ bất an.
Bất quá đối với lời của hắn, Mục Trần cũng không để ý chút nào, bàn chân giẫm một cái, hay tay nhanh chóng kết ấn, chỉ thấy bên ngoài thân thể của Bất Hủ Kim Thân cỏ từng đạo quang văn tử kim thần bí hiện lên.
Đó là Bất Hủ Thần Văn.
Từng đạo Bất Hủ Thần Văn hiện ra, tựa như tử kim cự long quanh thân Mục Trần, vài hơi thở sau đạt tới số lượng kinh người 50 đạo.
Nhớ ngày đó quyết chiến cùng Linh Chiến Tử, hắn đem toàn lực cũng chỉ ngưng luyện ra 23 đạo Bất Hủ Thần văn mà thôi, nhưng hiện giờ đột phá đến thượng vị địa chí tôn, số lượng Bất Hủ Thần Văn cũng tăng lên nhanh chóng.
50 đạo Bất Hủ Thần Văn quanh thân Mục Trần, từng cỗ dao động đáng sợ nhộn nhạo lên, làm cho không gian cũng có chút không chịu nổi mà vặn vẹo.
Đối mặt với kẻ địch cấp đại viên mãn, hiển nhiên Mục Trần cùng không muốn dùng màn khởi động cho nóng người gì cả, vừa ra tay là hoàn toàn không lưu tình.
– Đi!
Tay áo Mục Trần vung lên, 50 đạo bất hủ thần văn bắn ra, hoá thành một cây tử kim thần châm, mang theo khí thế sắc bén không cách nào tả nổi, dùng tốc độ kinh người hướng về phía cố sư hoàng.
Cố Sư Hoàng nhìn Bất Hủ Thần châm bắn đến, ánh mắt cũng dừng lại, hắn hừ lạnh một tiếng, giẫm chân một cái, thiên sư pháp tướng dưới chân há to miệng, gầm thét lên.
– Thiên Sư Hống!
Phảng phất như một con thượng cổ thiên sư gầm rống, sóng ảm cuồng bạo vô cùng mang sức mạnh huỷ diệt bắn ra.
Công kích sóng âm này cực kỳ bá đạo, hơn nữa có thể xuyên phá phòng ngự, nếu trước mắt cố sư hoàng là một đống hạ vị địa chí tôn, chỉ sợ vừa hống một cái là xác nằm đầy đất.
Phanh Phanh!
Bất Hủ Thần Châm đang bắn tới cũng bị cản lại, trực tiếp bị sóng âm đẩy ngược về, bất quá cũng may là Bất Hủ Thần Văn huyền ảo, cũng không bị phá vỡ.
Tiếng sư tử gầm bá đạo càn quét, nhanh chóng hướng về phía Mục Trần. “Không hổ là đại viên mãn địa chí tôn”
Mục Trần cảm thán một tiếng, cố Sư Hoàng này rõ ràng cực kỳ am hiểu công kích sóng âm, loại công kích này khá khó phòng ngự, nếu bị sóng âm xâm nhập vào trong đầu, khiến linh lực trong cơ thể chấn động, như vậy
Mục Trần nhất định sẽ thua.
Nhưng đáng tiếc là, công kích sóng âm này mặc dù khó chơi, nhưng đối với Mục Trần cũng không có mấy tác dụng, vì Bất Hủ Thần Văn có đặc tính thiên biến vạn hoá, Mục Trần vì thế cũng không sợ bất kì công kích kì dị nào.
Chỉ thấy hai tay Mục Trần kết ấn, chớp mắt một cái, 50 đạo bất hủ thần văn bị bắn ngược kia nhất thời bộc phát ra ánh sáng tử kim, sau đó nhanh chóng tụ lại với nhau.
– Bất Hủ Thần Văn, Thiên Biến Vạn Hoá, Bất Hủ Kim Chung!
Ông!
Trong ánh sáng tử kim hiện ra một cái chuông tử kim to lớn, sau đó tiếng chuông ngân lên, từng đạo tử kim sóng âm quét ra, va chạm cùng tiếng sư tử hống (sóng âm mà cũng có màu tử kim, điêu vd).
Phanh!phanh! Phanh!
Giữa không trung, từng tầng không gian vỡ vụn ra, hai luồng sóng âm đụng vào nhau tạo thành từng mảnh không giản đổ vỡ.
Cố Sư Hoàng nhìn sóng âm bị hoá giải, sắc mặt cũng trở nên khó coi, hắn không nghĩ rằng, những tử kim quang văn kia lại thần dị như thế, có thể tuỳ ý biến hoá, hơn nữa mỗi loại biến hoá lại tạo thành một loại thần thông khác nhau.
Thủ đoạn huyền diệu như thế là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Sắc mặt cố sư hoàng ngày càng âm ế, trong mắt cũng xẹt qua sát ý, Mục Trần càng tỏ ra ưu tú xuất sắc, vậy lại càng không thể để hắn sống, dù sao mẫu thân Mục Trần cũng có địa vị cực cao trong tộc, hơn nữa cũng có một ít người ủng hộ nàng, chẳng qua những năm này bị giam cầm, nên mọi chuyện tạm lắng xuống thôi.
Nếu có một ngày Mục Trần có thể trở về Phù Đồ cổ tộc, như vậy hắn tuyệt đối có thể trở thành ứng cử viên có năng lực cạnh tranh chức vị tộc trưởng kế tiếp.
Cố Sư Hoàng tuyệt đối không muốn thấy điều này.
– Hôm nay nhất định phải diệt trừ tiểu tử này, dù không giết hắn cũng phải phế Thánh Phù Đồ tháp của hắn!
Lúc này đây, sát ý của cố Sư Hoàng đối với Mục Trần, đã mãnh liệt đến tột cùng.