– Nguyên bản còn muốn tiện đường đi Hợp Ninh Tinh tạm biệt ngươi, không nghĩ tới ngươi lại đến rồi.
Loạn Tinh nữ hoàng tản đi hỗn độn khí trên mặt, lộ ra dung nhan tuyệt thế, đặc biệt là phong tình mê người, ngay cả Hổ Nữu về mặt dung mạo không kém nàng, nhưng nói đến phong tình lại kém không chỉ một bậc.
Dù sao Hổ Nữu còn nhỏ, phong tình chưa mở, tương lai không hẳn sẽ thua nàng.
Nhưng hiện tại, Loạn Tinh nữ hoàng tuyệt đối là đệ nhất họa thủy, không có một trong.
Ánh mắt của Lăng Hàn không khỏi sáng ngời, họa thủy này thực sự là trăm xem không chán, hơn nữa, thời điểm đi cùng với nàng một cách tự nhiên sẽ quên bất kỳ người nào khác, chỉ có thể chứa được nàng.
Đây chính là mị lực của nữ hoàng.
– Trẫm muốn hỏi ngươi một ít chuyện.
Nàng nghiêm nghị nói.
– Khà khà, sao cùng ta đàng hoàng trịnh trọng như thế?
Lăng Hàn cười nói, ánh mắt hơi lườm xuống.
– Có phải là không ngoan, muốn bị chỉnh đốn một chút không?
Loạn Tinh nữ hoàng biết hắn nhìn chằm chằm nơi nào của mình, không khỏi làm cho nàng xấu hổ.
Tuy lúc trước bị đánh đòn không phải chủ thân của nàng, nhưng thần thức của nàng chủ đạo, tự nhiên là cảm động lây. Hiện tại bị Lăng Hàn cố ý dùng con mắt nhìn chăm chú như thế, nàng chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, không khỏi đỏ ửng.
– Khinh bạc trẫm, không sợ trẫm trấn áp ngươi sao?
Nàng hừ một tiếng, bày biện bá đạo của nữ Đế.
Lăng Hàn ho khan một hồi, chắp tay nói:
– Bái kiến Ngô Hoàng!
Quá không có thành ý!
Loạn Tinh nữ hoàng tùy ý nhấc tay nói:
– Quên đi, trẫm có chuyện quan trọng hỏi ngươi!
Nghe nàng hai lần nói như vậy, Lăng Hàn cũng biến thành chính kinh, tuy vị nữ hoàng này thiên kiều bách mị, nhưng hiển nhiên da mặt cực mỏng, hoàn toàn không chịu nổi đùa giỡn, quan hệ của mình và nàng lại không có thân mật đến trình độ kia, vẫn là có chừng có mực mới tốt.
– Ngươi muốn hỏi gì?
Hắn nói.
– Tiên Vực!
Loạn Tinh nữ hoàng nói, trên mặt cười có vẻ phức tạp, vừa có tịch mịch cũng có phẫn nộ.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
– Vậy tiến vào Hắc Tháp, gọi Tiểu Tháp đến a.
Loạn Tinh nữ hoàng không khỏi giật mình, tiến vào Hắc Tháp, vậy hết thảy đều ở dưới điều khiển của Lăng Hàn, lần trước bị đánh mông, nàng lòng vẫn còn sợ hãi đây này.
Sắc mặt Lăng Hàn tối sầm lại:
– Ta là loại tiểu nhân kia sao?
Loạn Tinh nữ hoàng không hề trả lời, nhưng trên mặt rõ ràng tràn ngập ý tứ khẳng định.
Đệt!
Lăng Hàn ngồi xuống đất nói:
– Tốt lắm, ngươi không tin ta như thế, sau này đừng đi vào tu luyện!
– Hừ, trong thiên hạ, đều là quốc thổ của trẫm, đều là con dân của trẫm! Tất cả mọi thứ của ngươi đều là của trẫm, chỉ là trẫm cho phép ngươi nắm giữ mà thôi.
Loạn Tinh nữ hoàng ngạo kiều nói.
– Vì lẽ đó, ngươi không nên hiểu lầm!
Nhìn dáng dấp kiêu ngạo của nàng, trong lòng Lăng Hàn không khỏi ngứa ngáy, điều này làm cho hắn sản sinh dục vọng chinh phục cực kỳ mãnh liệt.
Mị lực của vưu vật này thật giống như lại lớn hơn một chút.
Lăng Hàn cố nén kích động nói:
– Quên đi, chúng ta không nói cái này. Ngươi cùng Tiên Vực có quan hệ gì sao?
Loạn Tinh nữ hoàng hơi do dự một chút, mới nói:
– Tổ tiên của ta tới từ Tiên Vực!
Cái gì!
Lăng Hàn cả kinh, vỗ tay một cái nói:
– Ta biết rồi, thượng cổ Thiên Tộc, thượng cổ Thiên Tộc, có phải đều là từ Tiên Vực đến? ================