Ánh mắt Âm Liên Tinh cũng đã rơi vào Bắc Minh quận, chỗ đó không phải lãnh địa chính đạo cùng tà phái mà là thuộc về – – Âm Minh Cốc!
Âm Minh Cốc tuy rằng cũng là thế lực nhân loại nhưng phương pháp tu luyện bất đồng cùng chính đạo tà phái, đám người thông qua tinh thần ý niệm câu thông Ma Giới, tu luyện công pháp Ma Giới, không thuộc về chính đạo, cũng không thuộc về tà phái, chính tà hai đạo coi Âm Minh Cốc là Ma Đạo.
Thế lực Âm Minh Cốc là cả các quận phía bắc Thiên Châu mà Bắc Minh quận là một quần gần Âm Minh Quận.
Âm Liên Tinh cùng Kiếm Thượng Tiệm liếc nhau một cái, Âm Minh Cốc phi thường che giấu nhưng mà thực lực phi thường cường đại, đến tột cùng mạnh bao nhiêu ai cũng không rõ ràng lắm, nếu là bị Âm Minh Cốc biết long mạch tại Bắc Minh quận sẽ quấy rối không nhỏ.
Bất quá, vô luận Âm Minh Cốc mạnh bao nhiêu cũng không thể mạnh hơn chính đạo cùng tà phái, huống chi là hai phe cánh liên thủ.
Ánh mắt Âm Liên Tinh cùng Kiếm Thượng Tiệm trở nên kiên nghị, đám người đi Bắc Minh quận tìm kiếm long mạch, Âm Minh Cốc tốt nhất là không biết nhưng nếu là đã biết, đám người cũng không sợ Âm Minh Cốc quấy rối.
– Ồ!
Âm Liên Tinh đột nhiên cả kinh kêu một tiếng nói:
– Tại đây còn có một long mạch.
Kiếm Thượng Tiệm theo phương vị Âm Liên Tinh nhìn lại là phương hướng đông bắc của địa đồ:
– Nơi đó là – – – – Bàn Long Quận, Tù Long Sơn?
Hai người liếc nhau đều lộ ra vẻ tiếc nuối, đồng thanh nói:
– Đáng tiếc! Đáng tiếc – – ! Nơi này không được.
Bàn Long Quận là tiểu quận ở đông bắc Thiên Châu, phạm vi sáu bảy mươi vạn dặm, sơn mạch bên trong quận rất nhiều.
Một mảnh sơn mạch dài hẹp xoay quanh hình tròn hoặc là giao nhau, nhìn bề ngoài như là rất nhiều con rồng chiếm giữ vì thế gọi Bàn Long Quận.
Mà ở trung ương sơn mạch có một tòa núi lớn, bên ngoài sơn thể quấn quít lấy Thạch Long cực lớn, đầu thạch long ở đỉnh núi.
Bất quá nơi này là một chỗ cấm địa, bất kể vũ giả nào vào trong núi vĩnh viễn không có trở ra, có truyền thuyết xa xưa nói tại đây gọi là Tù Long Sơn. Thạch Long chính là Chân Long bị giam nơi này, cho dù người phương nào đi vào đều trọn đời không được đi ra.
Phía bắc Thiên Châu – – – – Bắc Minh quận!
Chính đạo, tà phái. . . Bát đại chưởng giáo gia chủ Vương Phẩm thế lực đạt trình độ cao nhất mang theo đại lượng vương giả đại thành trưởng lão cùng với mười hậu bối thiên tài yêu nghiệt tới hoang vu chi địa này.
Phạm vi trăm vạn dặm Bắc Minh quận thời tiết âm hàn, nhiều nước, thổ địa hoang vu, chỗ thích hợp nhân loại định cơ rất ít, ngay cả yêu thú cũng không nhiều.
Nhưng mà Kiếm Hoàng thượng cổ đã tìm được một đầu long mạch hơn nữa là Vương long mạch.
Vương long mạch không có hiệu quả lớn với hoàng giả, vì thế có lẽ không bị hoàng giả hấp thu!
Long mạch cũng không có sự sống, nếu không có bị hấp thu sẽ tồn tại mãi mãi. Vì thế dù cho thời đại Thượng Cổ vạn năm chấm dứt, chỉ cần Vương long mạch còn hiện tại khẳng định vẫn còn.
Căn cứ bản đồ chi tiết của Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ, mọi người đi tới địa phương hướng đông nam Bắc Minh quận hai mươi vạn dặm, nơi này là một đám sơn mạch cực lớn.
Khác với những nơi hoang vu của Bắc Minh quận, nơi này cây tươi tốt, sơn xuyên cẩm tú, sinh cơ bừng bừng.
Nơi hoang vu như Bắc Minh quận lại có một nơi như thế này đích thật là có chút kỳ quái, khả năng chính là bị long mạch ảnh hưởng mới có một bộ sinh cơ bừng bừng đó.
Trên mặt chúng vương giả đều lộ sự vui vẻ, từ sinh cơ bừng bừng của sơn mạch nơi này thì long mạch có lẽ vẫn còn.
Đây là một sơn mạch trong vòng ngàn dặm sinh tồn không ít yêu thú bên trong.
Đối với rặng núi lớn của Thiên Châu mà nói, sơn mạch trong vòng ngàn dặm không coi là cái gì, nhưng mà yêu thú tại đây có tu vi có thể không thấp. Thất cấp, bát cấp siêu cấp yêu thú tùy ý có thể thấy được, sơn mạch bình thường trong vòng ngàn dặm rất ít tồn tại siêu cấp yêu thú.
Yêu thú thực lực cường đại cũng cho thấy sơn mạch này tuyệt đối không giống bình thường.