Dương Hạo không khỏi đố kị, rất sợ Tam Nguyên Thượng Nhân coi trọng thiên phú của Lăng Hàn, muốn thu đối phương làm đồ đệ, vậy hắn không chỉ không thể báo thù, lại còn nhiều ra một kình địch.
Điều này làm cho hắn bất an.
Quả nhiên, chỉ nghe Tam Nguyên Thượng Nhân nói:
– Thanh niên, có nguyện ý bái bản tọa làm sư không?
Nếu trước đó hắn hỏi Lăng Hàn có nguyện ý bái sư hay không, Lăng Hàn nói không chừng còn có thể ứng phó một lần, cho dù không có tâm bái sư, chí ít cũng sẽ lấy đó vượt qua cửa ải khó khăn. Nhưng Tam Nguyên Thượng Nhân chế trụ Loạn Tinh Nữ Hoàng, giao cho Dương Hạo đánh, điều này làm cho Lăng Hàn không thể tiếp thu.
Đánh thê tử tương lai của mình, còn muốn mình bái sư? Còn có Dương Hạo, muốn cùng mình làm sư huynh đệ?
Đùa gì thế!
Lăng Hàn cười ha hả nói:
– Bản thân người làm sư, cần có đức! Thượng Nhân nghĩ, ngươi có đức hạnh làm sư sao?
Trong nháy mắt, toàn trường lặng ngắt như tờ.
Có phải lỗ tai xảy ra vấn đề hay không? Sao như nghe tiểu tử này trách cứ Tam Nguyên Thượng Nhân?
Tê!
Thật lớn mật, ở tinh hệ này lại có người dám chất vấn Tam Nguyên Thượng Nhân có đức hạnh hay không, đây là một chê cười sao?
– Lớn mật!
Hoa Vĩnh Ninh cùng Cốc Phương đồng thời quát, nguyên bản bọn họ là chẳng đáng phát uy với một Sơn Hà Cảnh, ai có thể nghĩ tới Sơn Hà Cảnh này lại ô nhục ân sư của bọn họ, vậy khẳng định là bọn họ lên.
Dương Hạo thở phào nhẹ nhõm, cứ như vậy, mặc Lăng Hàn thiên phú lại cao cũng không có khả năng được Tam Nguyên Thượng Nhân thu làm đệ tử. Hắn không khỏi thầm nghĩ Lăng Hàn ngu xuẩn, đại trượng phu hẳn là co được dãn được, ở trước khi không đủ thực lực lại cứng rắn ra vẻ ta đây, đây không phải là muốn chết thì là gì?
Hắn sợ Tam Nguyên Thượng Nhân tiếc tài, liền dẫn đầu nhào ra, lướt tới Lăng Hàn, quát to:
– Dám nhục ân sư của ta, muốn chết!
Hắn vỗ ra một chưởng, thần văn đan vào, này là một kích toàn lực.
Đánh giết Lăng Hàn, vĩnh tuyệt hậu hoạn!
Ông!
Phía sau Loạn Tinh Nữ Hoàng hiện ra từng hư ảnh đại xà, mỗi một con đều cao mấy vạn trượng, tản mát ra khí tức Viễn Cổ Hồng Hoang. Đại xà vừa hiện, chế ước của Tam Nguyên Thượng Nhân với nàng lập tức tiêu thất, nàng nâng tay, vỗ tới Dương Hạo.
– Không tốt!
Hoa Vĩnh Ninh cùng Cốc Phương vội vã xuất thủ, nếu để cho Dương Hạo bị Loạn Tinh Nữ Hoàng đánh giết, vậy bọn họ tuyệt đối không có trái cây ngon ăn! Không nói phải thường mệnh, khẳng định sẽ bị thất sủng, không còn khả năng được Tam Nguyên Thượng Nhân chân truyền.
Đây là bọn hắn tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
Hai cường giả Tinh Thần Cảnh xuất thủ, chặn lại Loạn Tinh Nữ Hoàng. Tuy bọn họ xuất thủ chậm, nhưng bởi vì cách Dương Hạo gần hơn, để cho bọn họ đúng lúc chặn được một kích này.
Oanh!
Ba đại cường giả đụng nhau một cái, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, kình phong càn quét, tạo thành sóng xung kích cường đại, đại điện lập tức bị chấn nát bấy.
Thình thịch, Dương Hạo bởi vì cách gần, bị sóng xung kích đụng trúng, nhất thời cả người bị đánh bay ra ngoài, ba ba ba, xương gảy mấy cây. Hoàn hảo, nếu không phải đây chỉ là một đạo dư ba, hắn khẳng định treo.
Hoa Vĩnh Ninh cùng Cốc Phương đều hoảng hốt, mọi người rõ ràng đều là Tinh Thần Cảnh Đại viên mãn, sao chênh lệch sẽ lớn như thế? Bọn họ liên thủ cũng thiếu chút nữa không địch lại đối phương.
Bọn họ có thể kết luận, đối phương không có tu đến Tinh Thần cực cảnh, nhưng vì cái gì lại mạnh như thế? Phải biết rằng, đây chỉ là một đạo “thần thức lạc ấn” của đối phương, vậy chân thân sẽ mạnh bao nhiêu?
– Di, tiểu cô nương ngươi là Cửu Xà tộc!
Hưu, một đạo nhân ảnh từ xa bay tới, cả người bao vây ở trong thần quang, thấy không rõ dáng dấp, nhưng phát ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Tam Nguyên Thượng Nhân! ===============================