– Ưm.
Ngọc Nhược Vân ứng thanh một tiếng, hai tay không kìm được vòng qua eo gấu của hắn, ôm chặt, sợ hắn sẽ đột nhiên biến mất trước mắt.
Quai hàm bị ngón tay của hắn nâng lên, tiếp xúc với ánh mắt nóng rực làm tâm thần nàng mê loạn, nàng không khỏi xấu hổ nhắm chặt hai mắt, khẩn trương thở hổn hển, trái tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bờ môi của hắn kề sát vào…
Ngọc Nhược Vân biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, khẩn trương đến nỗi thân thể run rẩy.
Trong tâm thần mê loạn, sâu trong thân thể không rõ vì sao dâng lên một cỗ nhiệt triều khó nói nên lời, đập vào thần kinh của nàng, khiến nàng càng trở nên khẩn trương hơn, bối rối, rồi lại ngóng trông.
Mặc dù chưa trải qua chuyện nam nữ, nhưng cũng đã xem qua một vài sách, nghe kể chuyện trong khuê phòng lúc tỷ muội rãnh rỗi ngồi tán gẫu, nam nữ yêu nhau, khi tình nồng đậm sẽ sinh ra hành động thân mật, mặc dù đã biết, nhưng dù sao cũng chưa từng
trải qua, giờ phút này xảy ra trên người mình, tự nhiên khẩn trương muốn chết.
– Khụ…
Giữa lúc khẩn yếu quan đầu, không biết tên gia hỏa không thức thời nào phát ra tiếng ho khan, kéo đôi tình lữ từ trong ái ý liên miên trở về thực tại.
– A…
Ngọc Nhược Vân xấu hổ che mặt chạy trốn.
– Bá… Bá mẫu…
Gia hỏa không biết điều đó chính là Ngọc phu nhân, Đường Tiểu Đông gượng cười, vẻ mặt xấu hổ.
Ngọc phu nhân kỳ quái nhìn thân ảnh nữ nhi chạy trối chết biến mất, thở dài sâu kín một tiếng, sắc mặt chợt nghiêm nói:
– Đường công tử, lão thân có việc thương lượng với công tử, mời theo lão thân.
Trong lòng Đường Tiểu Đông đột nhiên nhảy dựng, thành thành thật thật đi theo phía sau Ngọc phu nhân.
Hắn biết Ngọc phu nhân muốn thương lượng chuyện gì, trong lòng đương nhiên kinh hoàng không thôi.
Nhập tọa, dâng trà, nói lời khách sáo, đây đều là những chuyện khó tránh khỏi.
Ngọc phu nhân cực kỳ nghiêm túc nói:
– Đường công tử, ắt hẳn ngươi đã minh bạch chỗ khó của Ngọc gia?
Đường Tiểu Đông gật đầu, Ngọc gia xuống dốc, toàn bộ nhờ Ngọc Nhược Vân chống đỡ mới không ngã xuống, hai mẫu nữ quả thật sống không dễ dàng gì.
Ngọc phu nhân phát ra một tiếng thở dài nói:
– Ngọc gia toàn bộ là nhờ vào đứa trẻ Nhược Vân này chèo chống, toàn bộ trọng trách đều rơi vào trên vai của nó, ta thân làm mẹ rất đau lòng…
Đường Tiểu Đông vỗ ngực một cái nói:
– Bá mẫu yên tâm, có ta ở đây, Nhược Vân nhất định sẽ hạnh phúc.
Ngọc phu nhân gượng cười nói:
– Lão thân biết, chỉ có điều là Nhược Vân đi rồi, Ngọc gia làm sao đây?
Trong lòng Đường Tiểu Đông lại nhảy dựng, không lẽ muốn ta tới ở rể?
Như thế rất phiền toái, không nói trước Lý Lâm Phủ có chịu hay không, chỉ riêng Lôi Mị chắc chắn là người đầu tiên không chấp nhận, Đường Môn khẳng định cũng sẽ
không đáp ứng, nếu quả thật Ngọc Nhược Vân kiên trì điều kiện ban đầu, thật sự là một chuyện phi thường đau đầu.
Ngọc phu nhân thở dài một tiếng nói:
– Đứa nhỏ Nhược Vân này vì Ngọc gia mà hy sinh rất nhiều, ta thân làm mẫu thân nó cũng rất đau lòng, bất kể thế nào cũng không thể để nó tiếp tục chịu khổ…
Nghe được cơ hội xoay chuyển trong lời nói, trái tim Đường Tiểu Đông nhảy tưng tưng, mỉm cười nói:
– Bá mẫu xin nói tiếp.
Ngọc phu nhân chìa hai ngón tay.
– Hai điều kiện.
– Mời bá mẫu cứ nói.
– Nam hài Nhược Vân sinh ra đầu tiên, phải họ Ngọc.
Dù sao đều là con của mình, họ gì mà chẳng giống nhau?
Đường Tiểu Đông mỉm cười gật đầu.
– Thứ hai, sản nghiệp của Ngọc gia, vẫn do Nhược Vân quản lý, ngươi phải hết sức hỗ trợ, không được để cho Nhược Vân vất vả chịu khổ, toàn bộ sinh ý mang danh Ngọc gia, toàn bộ thu nhập thuộc về Ngọc gia, còn có, báo tin tức Đại Đường phải chia một ít cho Ngọc gia bán giùm, giá cả phải ưu đãi một chút, hơn nữa Nhược Vân phải thường cư trú ở Ngọc phủ.
Kháo, thật đúng là không khách khí một chút nào.
Ngọc gia cũng chỉ có một phân xưởng một tiệm vải ba cửa hàng may mặc, hắn căn bản không nghĩ tới chuyện nuốt trọn.
Kinh doanh báo tin tức Đại Đường đã có thể kiếm tiền không dứt, vì mỹ nhân, lỗ một chút thì có làm sao?
Đường Tiểu Đông ha ha cười nói:
– Thành giao… Ách… Tiểu tế tuân mệnh…
Vừa nói ra miệng, chứng kiến Ngọc phu nhân nghiêm mặt, vội vàng sửa lời.
Kỳ thật ở cổ đại, nữ nhi gả ra ngoài giống như bát nước đổ đi, là biến tướng của việc buôn bán nữ nhi, bản ý trong lời của hắn cũng không có sai, bất quá liên lụy tới vấn đề mặt mũi, Ngọc phu nhân tất nhiên phải nghiêm mặt.
– Ách… Việc đó… Có cần phải viết biên nhận không?
Hắn cẩn thận hỏi, sợ còn nói bậy, khiến nhạc mẫu mất hứng.
Thời này, làm chuyện gì cũng phải viết biên nhận làm chứng, nhạc mẫu là dân làm ăn, khẳng định không thể thiếu chứng từ.
– Đó là đương nhiên, vạn nhất ngươi đổi ý, Ngọc gia ta chẳng phải lỗ lớn sao?
Nhạc mẫu vô cùng hùng hồn nói.
Chứng kiến nhạc mẫu lấy mấy tờ chứng từ trong tay áo ra, Đường Tiểu Đông cười khổ, xem ra nhạc mẫu đã sớm suy tính từ trước.
Đọc kỹ chứng từ, song phương đồng ý ký tên, mỗi người giữ một bản.
Nhạc mẫu trừng mắt nhìn hắn nói:
– Việc này chỉ có ta và ngươi biết, không được để cho Nhược Vân biết.
– Đương nhiên, đương nhiên.
Đường Tiểu Đông cúi đầu khom lưng, cực lực lấy lòng nhạc mẫu.
Sắc mặt Ngọc phu nhân đột nhiên phát lạnh nói:
– Dù nói thế nào Ngọc gia cũng là danh môn thế gia, tướng gia bên kia ngươi định làm như thế nào?
Đường Tiểu Đông đương nhiên hiểu được ý tứ của bà, Ngọc Nhược Vân gả chồng tuyệt không thể làm thiếp, nhưng e ngại quyền thế của Lý Lâm Phủ không biết phải làm sao, nhạc mẫu trực tiếp đẩy vấn đề khó khăn này cho hắn.
Kỳ thật tất cả đều là lão bà của mình, đều thương yêu giống nhau, cái kiểu phân chia vợ cả vợ nhỏ gì gì đó không cần thiết, nhưng mà ở cổ đại, cực kỳ chú trọng danh phận, không được có nửa điểm mập mờ.
Lý Đằng Giao làm bà lớn, Lôi Mị khẳng định mặc kệ, Đường Nhu biểu muội có lẽ sẽ bảo trì trầm mặc, nhưng các trưởng bối của Đường gia khẳng định sẽ nhảy dựng lên phản đối.
May mắn vấn đề khó khăn không nhỏ này hắn đã sớm nghĩ thông suốt, ngày kết hôn bên phía Lý gia tận lực kéo dài, kéo dài tới khi thật sự không kéo dài nổi, vậy một rồng n phượng đồng thời bái đường thành thân, tất cả mọi người đều có danh phận vợ cả, ai cũng không phải thiếp, hắc hắc.
Hắn nói ra tính toán, Ngọc phu nhân sau khi trầm ngâm một lúc lâu mới hài lòng gật đầu, khiếp sợ quyền thế cùng thủ đoạn của Lý Lâm Phủ, quả thật đây là biện pháp khả thi nhất.
Ngọc phu nhân cười rất vui vẻ, vì nữ nhi của mình tranh giành được đến mức này, bà đã rất thỏa mãn.
Tính khí của nữ nhi bà rất rõ ràng, nếu lấy gậy đánh uyên ương, nữ nhi khẳng định rất thương tâm, vạn nhất buồn bực mà chết, Ngọc gia chắc chắn sẽ đi đời, chẳng thà lùi một bước trời cao biển rộng, hiện tại xem như vẹn toàn đôi bên.