Trương Vân Lôi không nhịn được mà bắt đầu trở nên lo lắng, nhíu mày nhìn Dương Cửu Lang, Dương Cửu Lang cũng đâu có biết nên làm gì, im lặng một lúc lâu mới hỏi hắn: ”À phải rồi, sao Cửu Linh không đi chung với đệ?”
Vương Cửu Long biếng nhác tựa lên cột nhà: ”Hôm qua Đại Lâm đưa Đào Dương về nhà, bây giờ huynh ấy đang giúp Đại Lâm chăm sóc cho Đào Dương.”
Trương Vân Lôi cười gượng nói: ”Vậy đệ cũng có thể đi giúp chăm sóc cho Đào Dương mà, hồi bé không phải hai người rất thân với nhau sao? Đại Lâm nó còn cứ trách đệ cướp vợ của nó!”
Vương Cửu Long liếc nhìn y: ”Thì chính vì như vậy đó, Cửu Linh mới không cho đệ giúp.”
”Ơ! Vậy thì chúc mừng đệ!” Dương Cửu Lang cười vỗ lên cánh tay hắn: ”Cửu Lương để ý như vậy, nói rõ là trong lòng cậu ta có đệ đó!”
”Đệ nhìn ra rồi, nhưng vậy thì phải làm sao đây?” Cuối cùng Vương Cửu Long mới hơi phản ứng lại, nhưng còn hỏng hơn cả vừa rồi, cúi đầu thở dài: ”Bây giờ trong tay đệ chẳng có gì, ngay cả cha vợ cũng không dám đi gặp, làm sao cho huynh ấy hạnh phúc đây?”
Nhìn hắn như vậy, Trương Vân Lôi thật sự rất lo, vội vàng đứng lên túm Dương Cửu Lang lôi ra xa một chút, nhỏ giọng hỏi hắn: ”Làm sao bây giờ? Bây giờ nó như vậy có khác gì chết rồi đâu!”
”Sao ta biết được là chuyện này đả kích lớn với cậu ta tới vậy? Đứa nhỏ này bình thường cũng đâu có như vậy đâu!” Dương Cửu Lang nhíu mày nói, đưa mắt nhìn bộ dạng suy sụp đó của Vương Cửu Long, nhếch mày với Trương Vân Lôi: ”Ta thấy lần này cậu ta bị ép tới đường cùng thật rồi, chúng ta không thể thấy chết mà không cứu!”
Trương Vân Lôi cùng tán thành lời hắn nói, y lại hỏi: ”Vậy cứu bằng cách nào đây? Hay là ngươi tìm chút chuyện cho nó làm đi, dời sự chú ý của nó?”
”Có lẽ cách này được đó!” Dương Cửu Lang bật cười, quay đầu đưa mắt nhìn Vương Cửu Long, thoáng lại thấy buồn rầu: ”Nhưng…Chuyện gì mới có thể dời được sự chú ý của cậu ta đây?”
Hai người đều lâm vào trầm tư, sau một lúc lâu, đột nhiên Dương Cửu Lang nghĩ ra một cách: ”Có rồi! Việc này chắc chắn cậu ta sẽ có hứng thú!”
”Việc gì cơ?” Trương Vân Lôi hỏi.
”Em xem đây!” Dương Cửu Lang nhướng mày với y, sau đó quay người bước tới trước mặt Vương Cửu Long, nhỏ giọng nói vài câu, Trương Vân Lôi đứng xa nghe không rõ, chỉ thấy đột nhiên Vương Cửu Long ngồi bật dậy như cương thi, mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi mà hỏi: ”Huynh nói thật à!”
Dương Cửu Lang gật đầu, lại nói thêm vài câu với hắn, đột nhiên Vương Cửu Long trợn mắt trừng trừng, đẩy Dương Cửu Lang ra, chạy ra như bay ra cửa, Trương Vân Lôi thấy thế thì hỏi với vẻ khó hiểu: ”Ngươi nói gì với nó vậy?”
Dương Cửu Lang cười nhưng không trả lời, nhìn qua hướng Vương Cửu Long chạy đi, nhếch môi đầy vẻ đắc ý.
Chạng vạng tối, nhà họ Quách.
”Để mọi người đợi lâu rồi!” Trương Cửu Thái vội vã chạy vào phòng ngủ, Quách Kỳ Lân vội vàng đón tiếp: ”Sao muộn vậy mới đến?”
Trương Cửu Thái cười hối lỗi: ”Cả ngày nay bận rộn chữa bệnh miễn phí cho nên mới tới trễ.”
”Chữa bệnh miễn phí gì cơ?” Quách Kỳ Lân không hiểu: ”Không phải dược liệu của tiệm thuốc các huynh xảy ra vấn đề sao? Sao bây giờ lại bắt đầu không thu phí?”
”Đúng vậy, cho nên hôm nay ta cũng không đòi tiền đệ!” Trương Cửu Thái đùa, nhưng chưa nói cho hắn biết tình hình hiện tại của tiệm thuốc, Đào Dương vẫn ngủ, Quách Kỳ Lân một bên lo cho gia đình, một bên để ý trông nom tiệm sắp sầu chết đi được rồi, không nên khiến hắn lo lắng cho tiệm thuốc nữa.
Trương Cửu Thái bước đến bên giường, để rương thuốc xuống, đưa mắt nhìn Đào Dương còn đang hôn mê, tách mi mắt y ra xem, sau đó kéo tay y qua bắt mạch, Quách Kỳ Lân trông chừng ở bên cạnh không dám làm phiền, thấy hắn thu tay về mới lo lắng hỏi: ”Sao rồi? Lúc bọn đệ xuất viện Cửu Lượng có nói có thể tìm huynh đến khám thử, nói không chừng Trung y có thể có cách khiến đệ ấy tỉnh lại!”
”Đệ đừng nôn nóng.” Trương Cửu Thái kéo hắn đến bên ngoài sảnh, sau đó mới thở dài nói: ”Trung y đúng là có cách tiêu trừ cục máu trong đầu đệ ấy, nhưng cần phải châm cứu mới được, ta…Phối dược thì còn được, phương diện châm cứu ta thật sự không quá am hiểu, huống chi đệ ấy nhận một đòn quá nặng, cho nên ta cũng không thể cam đoan là có thể khiến đệ ấy tỉnh lại hay không nữa.”
Quách Kỳ Lân không dám mạo hiểm tính mạng của Đào Dương, cau mày nói: ”Chẳng lẽ huynh thật sự không có cách gì khác sao?”
”Cũng không phải là không có cách nào.” Trương Cửu Thái lại thở dài: ”Trong số tất cả các thầy thuốc mà ta từng gặp thì kỹ thuật châm cứu của Cửu Lương là xuất sắc nhất, ngay cả Châu lão gia còn không sánh bằng, khoảng một tháng nữa là huynh ấy về rồi, có lẽ chúng ta có thể đợi thêm một chút nữa.”
Quách Kỳ Lân đưa mắt nhìn Đào Dương, gật đầu nói: ”Cũng đành phải vậy thôi.”
Trương Cửu Thái vỗ vai hắn: ”Ta kê chút thuốc cho đệ ấy, đệ có thể đút cho đệ ấy uống trước, tốt cho vết thương của đệ ấy.”
”Cảm ơn.” Quách Kỳ Lân cười miễn cưỡng với hắn.
”Nói cảm ơn nghe khách sáo quá.” Trương Cửu Thái cười đáp lại hắn, sau đó nhìn gương mặt hắn gầy đi từng ngày, đau lòng nói: ”Nhưng mà đệ cũng phải chăm sóc cho bản thân thật tốt chứ, xem bây giờ mới có bao lâu không gặp đâu mà đã gầy hốc hác thế này rồi.”
”Giảm cân rồi.” Quách Kỳ Lân hơi mệt mỏi nhếch môi lên, sờ sờ lên bụng mình, lại bổ sung thêm: ”Để cậu của đệ khỏi phải cằn nhằn lúc nào cũng chê đệ béo.”
”Béo một chút cũng tốt, trong thời gian này mọi người đều gầy đi nhiều quá.” Trương Cửu Thái lắc đầu thở dài, đeo hòm thuốc của mình lên, chào tạm biệt hắn: ”Không còn sớm nữa, ta về đây, đợi khi nào viết phương thuốc xong nhân tiện bốc thuốc luôn, mai ta đem tới cho đệ.”
”Để đệ tiễn huynh.” Quách Kỳ Lân chạy chậm đuổi theo hắn, đưa hắn ra đến cổng, Trương Cửu Thái lại dặn dò các mục cần chú ý để chăm sóc Đào Dương, sau đó mới quay người rời khỏi.
Quách Kỳ Lân thở dài, vừa định quay vào, đột nhiên thấy Vương Cửu Long từ bên ngoài đi tới, Quách Kỳ Lân cau mày nói: ”Trễ vậy rồi mà ngươi còn đi đâu vậy?”
”Ta tìm ngươi có việc này.” Vương Cửu Long nói, một phát túm lấy cánh tay hắn, đi vào trong nhà, sau đó nghiêm túc nói: ”Để ta giúp ngươi!”
”Giúp ta?” Quách Kỳ Lân hơi sửng sốt: ”Chẳng lẽ là ngươi đang nói ngươi tới tiền trang để giúp ta?”
Vương Cửu Long gật đầu: ”Phải, ta cũng đâu thể cứ rảnh rỗi ở nhà như vậy được, tuy nói ta không biết cách kinh doanh của tiền trang, nhưng ta có thể tính sổ sách!”
Hắn chịu giúp, tất nhiên là Quách Kỳ Lân cầu còn không được, lúc này cười gật đầu: ”Như vậy là tốt quá rồi! Ta luôn tính sai các khoản, tuy nói đây là chương trình học thiết yếu, nhưng gần đây bận bịu quá, mọi chuyện đều đè hết lên người, ta không thể lãng phí hết thời gian ở đống sổ sách đó được, ngươi có thể giúp ta thì thật sự quá tốt rồi!”
”Vậy ngày mai ta tới tiền trang chung với ngươi nha?” Vương Cửu Long nói.
Quách Kỳ Lân cười xua tay: ”Không cần, không cần, ngươi thay ta tới chi nhánh làm chưởng quỹ đi, hai hôm trước có một Nhị chưởng quỹ lớn tuổi về quê rồi, ta đang lo không tìm được người thích hợp đây.”
”Không được!” Vương Cửu Long lập tức từ chối: ”Ta nhất định phải đi theo ngươi!”
Quách Kỳ Lân không hiểu: ”Tại sao?”
Vương Cửu Long nghiêm túc nói: ”Ta mới từ nhà Cửu Lang về, huynh ấy nói ta biết tiệm thuốc Châu Ký xảy ra chuyện rồi, chỉ sợ kế tiếp là sẽ đến lượt ngươi, cho nên vì sự an toàn của ngươi, ta nhất định phải đi theo ngươi một tấc cũng không rời!”