Trong lúc nói chuyện, Kiếm Nhân Hạo nhìn thoáng qua Huyền Thiên, nếu là Liên Tử Tuấn thất bại, vậy chính đạo một thắng, tà phái hai thắng hiển nhiên là tà phái chiếm cứ ưu thế.
Tràng luận võ thứ năm, Huyền Thiên cho dù là thắng cũng chỉ là ngang tay, bại cục.
Tình thế rất không ổn!
Luận võ thứ tư rất nhanh chấm dứt, thực lực Liên Tử Tuấn quả nhiên không bằng Mặc Lân, từ chiêu thứ nhất đã rơi xuống hạ phong. Chiêu thứ hai bắt đầu bại tướng, chiêu thứ ba thì đau khổ chèo chống.
Bất quá, Liên Tử Tuấn tổng cộng chống bảy chiêu, thẳng đến mười chiêu qua đi, Liên Tử Tuấn mới hô to nhận thua!
Một chút tổn thương đều không có thì hô nhận thua, hắn coi như là đệ nhất nhân.
Tình hình chiến đấu quả nhiên không sai biệt lắm sở liệu của Kiếm Nhân Hạo, Chính Đạo Liên Minh thất bại hai trận, một thắng một đều đã mất đi khả năng thắng lợi.
Trận thứ năm chỉ có thất bại hoặc là thế hoà không phân thắng bại.
– Tuấn nhi, vì sao sớm nhận thua như thế?
Liên Tử Tuấn trở lại tràng kỷ, Liên Gia Gia Chủ Liên Thành Tuyệt trách mắng.
Liên Tử Tuấn nói:
– Biết rõ đánh không lại, vì sao nhất định phải chảy huyết, bị thương mới nhận thua? Đây không phải là tự tìm tội chịu sao, có câu nói người quý tự mình hiểu lấy. . . !
– Ai. . . !
Liên Thành Tuyệt thở dài một tiếng!
Không ít vương giả nhìn Liên Tử Tuấn đều lộ ra vẻ khinh bỉ, theo như tư tưởng vũ giả không chảy máu, không trải qua nguy cơ chính thức thì không cách nào phát triển được.
Theo bọn hắn nghĩ, tu vi Liên Tử Tuấn vô cùng xuất chúng, là tuyến đầu bên trong hậu bối yêu nghiệt thiên tài nhưng mà chiến lực lại không xuất chúng, đúng là thiếu đi máu huyết cùng tổn thương tẩy lễ.
Mặc Lân trở lại tràng kỷ Tây Phương, lại có một vương giả tuổi trẻ trong tà phái bay ra rơi xuống Thiên Long đài.
Người này ăn mặc trang phục màu xanh lá, tóc đen quấn sau đầu, dáng người hơi có vẻ gầy cao.
Vừa mới rơi xuống liền hô to một tiếng:
– Âm La Tông Tông Âm Vạn Trượng xuất chiến! Chính đạo phái người phương nào đi ra chịu ngược đãi!
Âm Vạn Trượng là đệ đệ của Âm Vạn La năm nay 25 tuổi, là một vị vương giả tiểu thành, hai người bởi vì cùng cha khác mẹ, tướng mạo cũng không giống nhau.
Hai huynh đệ đều là yêu nghiệt thiên tài, Âm La Tông chủ Âm Liên Tinh từ trước đến nay luôn tự hào về hai đứa con trai này.
Tràng kỷ phía đông, ánh mắt vương giả chính đạo toàn bộ đều tụ tập trên người Huyền Thiên.
Trận này, tà phái đã chiếm cứ thế bất bại, chính đạo chiến thắng đã vô vọng, hy vọng lớn nhất chính là thắng được trận chiến đấu này vịn thành thế hoà không phân thắng bại.
Huyền Thiên cảm nhận được chờ đợi của chúng vương giảm, trận này nếu là thất bại sẽ thua một bộ Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ khiến tà phái đạt được chỗ tốt nhiều.
Hơn nữa, trận luận võ này thiên hạ đều biết, nếu như chơi xấu bị người trong thiên hạ chế nhạo, phỉ nhổ, vô luận là chính đạo hay là tà phái đều gánh không nổi. Vì thế trên cơ bản là thất bại, mất Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ.
Huyền Thiên nhìn quét qua mọi người gật nhẹ đầu, trong ánh mắt tràn đầy tự tin.
Theo tin tức, Âm Vạn Trượng cũng là vương giả tiểu thành cực hạn, chiến lực Kiếm Nhân Cực vương giả tiểu thành cực hạn vương giả tiểu thành cực hạn đã là cao cấp nhất nhưng vẫn bị Huyền Thiên nhẹ nhõm đánh bại, dù cho Âm Vạn Trượng còn muốn lợi hại hơn Kiếm Nhân Cực chút ít cũng khó là đối thủ của Huyền Thiên.
Nguyên nhân chính là như thế, tuy rằng tình thế đối với Chính Đạo Liên Minh phi thường bất lợi, nhưng vương giả Chính Đạo Liên Minh cũng không có quá nhiều vẻ u sầu, đám người tin tưởng, Huyền Thiên nhất định có thể thắng được trận đấu này!
Huyền Thiên bay tới Thiên Long đài nói:
– Chính đạo Thiên Thần đến đây đánh bại ngươi!
– Ha ha ha. . . Ha ha ha ha. . . !
Âm Vạn Trượng cười ha hả nói:
– Ngươi chính là Thiên Thần! Ta nghe nói chiến tích ngươi, ngươi giết hơn mười vương giả của tà phái ta trong đó kể cả sáu vị vương giả đại thành, hơn nữa tại tổng bộ Chính Đạo Liên Minh ngươi đánh bại Kiếm Nhân Cực. Bất quá ngươi còn lâu mới là đối thủ của ta.
Cười to một tiếng, khí tức vương giả của Âm Vạn Trượng phi tốc tăng lên, tu vi từ vương giả tiểu thành cực hạn, đột nhiên tăng vọt đến vương giả đại thành!
– Từ lúc một tháng trước, ta cũng đã đột phá đến vương giả đại thành chi cảnh, ha ha ha. . . ! Đã có hai vị đại thành đỉnh phong vương giả bại trong tay ta!