Linh tê tuyền thủy vừa tiến vào cơ thể, khí tức già yếu của lão tửu quỷ dần dần khôi phục, dường như tính mạng phấn chấn bừng bừng như thời thanh niên, hắn có được tinh thần lần nữa.
– Quả nhiên hữu dụng, linh tê tuyền thủy có thể chống cự già yếu, như vậy nó có tác dụng với Hướng Vinh Chi Thụ hay không?
Nhiếp Vân điểm tới môt lần, lúc này linh tê tuyền thủy chảy vào trong Hướng Vinh Chi Thụ.
Linh tê tuyền thủy là bảo bối đạt được tại thành cổ chi thành, có thể làm cho tế bào gia tăng hoạt tính, giúp khí huyết vận chuyển nhanh hơn, cẩn thận suy nghĩ cũng có thể xem như một loại sinh cơ.
Trong nội tâm có suy đoán, động tác của Nhiếp Vân không ngừng, hắn nhìn chằm chằm vào Hướng Vinh Chi Thụ.
Cô cô cô xì xào!
Linh tê tuyền thủy chảy vào trong rễ cây Hướng Vinh Chi Thụ, trong nháy mắt đã bị rễ cây hấp thu, ngay sau đó thân cây phát ra tiếng vang, gốc cây nhỏ yếu lập tức bành trướng, hêện tại thân cây lớn tới mức Nhêếp Vân không ôm hết, độ cao cũng gia tăng mấy chục thước.
– Có thể làm!
Vốn chỉ ôm tâm tính thử một lần, không nghĩ tới linh tê tuyền thủy quả nhiên ẩn chứa sinh cơ lớn lao có thể bổ dưỡng Hướng Vinh Chi Thụ.
Vào lúc cùng đường mạt lộ lại nhìn thấy một đường hi vọng.
Phương pháp bình thường không dùng được, đánh bậy đánh bạ lại phát sinh hiệu quả.
– Linh tê tuyền thủy ra!
Sau khi vơ vét sạch tại thành cổ chi thành, Nhiếp Vân có không ít linh tê tuyền thủy, lúc này hắn điểm năm ngón tay về phía trước.
Vù vù!
Lúc này nước suối rơi xuống như mưa và bị Hướng Vinh Chi Thụ hấp thu.
Vốn gốc cây không lớn nhưng sau khi hấp thu nước suối dường như đạt được bổ dưỡng to lớn, nó tỏa sáng và sinh ra ý cảnh quang minh tươi sáng, nó liên tục cao lên, trong mấy giây đã đâm thủng bầu trời, cũng têến vào khu vực không biết tên.
– Tành công, vậy mà thành công? Hiện tại chúng ta phi hành theo thân cây là có thể trực tiếp tiến vào Bắc Đẩu tinh cung!
Da mặt Minh Hoành run rẩy, hắn cười nói.
– Đi!
Tâấy thân cây sinh trưởng đến mức tận cùng, Nhiếp Vân thở phào một tiếng, lúc này hắn mang theo mọi người bay lên thân cây.
Tốc độ mọi người thật nhanh, chỉ qua vài giây là đi tới ngọn cây, quả nhiên nhìn thấy bầu trời bị đại thụ xé rách một lỗ tiến vào không gian đặc thù.
Không gian này vô cùng chắc chắn, chỉ bằng vào thực lực không có khả năng xé rách, chỉ có thiên địa kỳ mộc như Hướng Vinh Chi Thụ mới có thể phá vỡ nó mà thôi.
Rầm rầm!
Mọi người tiến vào không gian.
Trong không gian không có khí tức suy bại, nó cũng như thời không loạn lưu có tinh đấu đầy trời, ngay sau đó nhìn thấy cung điện cực lớn xuất hiện ngay trước mắt.
Những cung điện này xếp theo hình thất tinh, khí tức cao quý, cường đại đậm đặc, mặc dù linh hồn ba ngàn thê độ đứng trước nó cũng phải run rẩy không tự nhiên.
Cấp độ tính mạng hai bên khác nhau, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
– Đây chính là Bắc Đẩu tinh cung?
Vào lúc này Nhiếp Vân mới biết được vì sao nươời kiếm tâm thế giới xưng hô là Bắc Đẩu tinh cung mà không phải tinh phủ, bởi vì nơi này không phải phủ đệ, mà là cung điện cực lớn.
Cung điện giống như đứng trên chín tầng trời, không cho khinh nhờn, đại biểu uy nghiêm chí cao vô thượng.
– Nhanh đi qua!
Sau khi thức tỉnh từ trong khiếp sợ, Nhiếp Vân thở ra một hơi, hắn quay đầu nói với mọi người và têến lên.
Ầm ầm!
Phi hành một hồi, mọi người nhìn thấy không gian không ngừng xoay quanh cung điện, cũng bao phủ nó vào trong.
Đó là không gian toái lưu và hư không loạn lưu, khác với thời không loạn lưu, nó như những điểm kết nối với nhau, tiện tay ném qua một kiện Tiên Thiên linh binh sẽ phát hiện những điểm đen này xoắn nát.