Chân tướng làm sao kỳ thực không trọng yếu, mấu chốt là hai phe phái này ai mạnh hơn.
Ngoài dự đoán của mọi người chính là, rất nhanh lại có hệ phái mới gia nhập.
Hồ Môn!
Người sáng lập Hồ Môn là đồ đệ thứ chín của Tam Nguyên Thượng Nhân, tên Hồ Hướng Địch, dưới gối hắn không con không gái, Hồ Môn Thiếu Chủ là đồ đệ duy nhất của hắn, tên Lôi Linh Lung, là một mỹ nữ quốc sắc thiên hương.
Hồ Môn khuynh hướng chèn ép Lăng Hàn.
Đến lúc này, kỳ thực bản thân sự kiện Lăng Hàn đã không trọng yếu, mà biến thành sân khấu cho các đệ tử của Tam Nguyên Thượng Nhân biểu diễn lực lượng. Bọn họ muốn tranh đoạt tư cách chân truyền duy nhất, đều phải đạp đối phương đi.
Hoặc là nói, mượn sự kiện này đạp rơi vài người.
Lăng Hàn là một mồi dẫn lửa, mà Hoa Môn gia nhập là tuyên bố trận chiến tranh này khai hỏa.
Kế tiếp, các đệ tử của Tam Nguyên Thượng Nhân gia nhập vào, Thiết Môn, Lang Môn, Niếp Môn, Giản Môn, Lục Môn, trong chín đại đệ tử có tám đệ tử bị cuốn vào, mà cục diện bây giờ vừa lúc là 4 đối 4.
Chỉ còn lại có Khuất Môn duy nhất không tỏ thái độ.
Ai có thể nghĩ tới, một Sơn Hà Cảnh nho nhỏ cư nhiên có thể dẫn phát chín đại đệ tử kịch liệt tranh đấu, biểu diễn thực lực của nhau?
Nhưng điều kiện của Hoa Môn cũng thay đổi.
Trước Cơ Vân Chi đại biểu Hoa Môn mở ra điều kiện, nguyện ý dùng tiền mua sắm một giọt Thiên Nguyên Chân Dịch, mà bọn họ thì sẽ thay Lăng Hàn hóa giải Cốc Môn áp bách. Mà khi Thiết Môn, Niếp Môn, Lục Môn… gia nhập liên minh, Cơ Vân Chi lại tới gặp Lăng Hàn.
– Thực xin lỗi, vì đối kháng Cốc, Lang, Giản, Hồ bốn môn liên thủ, Thiếu Chủ bị ép kéo ba môn khác tương trợ, nhưng lại không thể để người vô duyên vô cớ xuất thủ.
Cơ Vân Chi áy náy cười.
– Thiếu Chủ nói, hy vọng Hàn sư huynh có thể lấy bốn giọt Thiên Nguyên Chân Dịch ra.
Thấy sắc mặt Lăng Hàn âm trầm xuống, nàng vội vàng nói:
– Thiếu Chủ dĩ nhiên sẽ không bạc đãi Hàn sư huynh, có thể lấy một giọt trăm vạn Chân Nguyên Thạch đến thu mua!
Ngươi là đoạt sao?
Lăng Hàn thiếu chút nữa bật cười, trước hắn ở Loạn Tinh Hoàng Triều bán một chút đan dược cũng kiếm được 200 vạn Chân Nguyên Thạch, hiện tại Thiên Nguyên Chân Dịch cư nhiên chỉ có thể bán một trăm vạn?
Đây chính là bảo vật ngay cả Tinh Thần Cảnh cũng coi trọng!
– Thiếu Chủ của các ngươi thật biết nói đùa.
Lăng Hàn lắc đầu, hắn cuối cùng minh bạch, cái gì Hoa Môn, Cốc Môn, kỳ thực cũng không khác nhau, chỉ là chó cắn chó mà thôi. Hắn lại còn có hy vọng với Hoa Môn, thực sự là quá ngây thơ rồi.
Cơ Vân Chi cũng chột dạ, nhưng mệnh lệnh của Thiếu Chủ lại không thể không chấp hành, nàng nắm lấy tay của Lăng Hàn nói:
– Hàn sư huynh, Hoa thiếu sẽ dùng phương thức khác bồi thường ngươi.
Lăng Hàn rút tay nói:
– Ha hả, Cơ sư muội tự trọng! Ta khuyên ngươi một câu, nam nhân có thể coi ngươi thành hàng hóa đưa tới đưa đi, đáng giá phó thác chung thân sao?
Cơ Vân Chi không khỏi biến sắc, Hoa Dương Văn có lệnh, bảo nàng có thể thích hợp hi sinh một ít nhan sắc, trấn an Lăng Hàn. Trong lòng nàng tự nhiên không muốn, lại không dám chống lệnh, bây giờ bị Lăng Hàn ngay mặt điểm xuyên, để nàng thiếu chút nữa xấu hổ và giận dữ muốn chết.
– Chuyện của ta, không nhọc Hàn sư huynh quan tâm!
Nàng lãnh đạm nói.
– Một câu nói, ngươi giao Thiên Nguyên Chân Dịch ra, liền có thể đạt được ta!
– Cởi! Cởi! Cởi!
Lão sâm đột nhiên xông ra, hai mắt tên này toát ra kim quang, nghe đối thoại mê người như thế, hắn làm sao có thể kiềm được, chẳng biết từ nơi nào chui ra.
– Nữ nhân, trước cỡi quần áo, để sâm gia kiểm tra một chút.
– Lăn!
Lăng Hàn đá ra một cước, lão sâm nhất thời bị hắn đá bay. ==========