Điểm này Dương Khai hiểu rõ, cũng không nói thẳng ra.
Ngược lại Đổng Huyên Nhi, trước khi đi lại thần bí tới gần Dương Khai, nhỏ giọng nói: – Dương sư huynh, nửa năm qua Đại Diên tỷ tỷ cũng nhiều lần truyền tin, hỏi thăm tình huống của huynh, đáng tiếc huynh vẫn không hiện thân, tôi cũng không thể đáp lại rõ ràng. Bây giờ tốt rồi, huynh đã quay về an toàn, như vậy Đại Diên tỷ tỷ cũng sẽ yên tâm hơn.
– Đại Diên… Dương Khai sửng sốt ánh mắt hiện ra khuôn mặt vô cùng xấu xí, sắc mặt liền trở nên cực kỳ cổ quái.
Cô ta quan tâm mình như vậy làm gì? Tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng Dương Khai cảm thấy cá tính của Đại Diên sẽ không thể vô cớ quan tâm mình như thế, hơn nữa lúc chia tay ở tầng thứ tư, dường như Đại Diên nói một câu, thật làm người ta suy ngẫm.
Nàng nói sau này muốn tới cửa cảm tạ, xem ra lúc đó không phải chỉ thuận miệng mà thôi.
Trong lúc Dương Khai trầm tư, Ngụy Cổ Xương lại cười hắc hắc, hiển nhiên là hiểu lầm cái gì, cho rằng ở trong Lưu Viêm Sa Địa, Dương Khai và Đại Diên đã xảy ra chuyện gì đó.
Dương Khai cũng lười giải thích.
Đừng nói hắn quả thật chẳng có gì với Đại Diên, dù cho Đại Diên là mỹ nữ như hoa như ngọc, Dương Khai cũng sẽ không động lòng.
Mỹ nữ hắn gặp nhiều, hơn nữa từ sau khi vào Tinh Vực tới nay, trong lòng hắn luôn nhớ tới hai vị giai nhân khác, nào còn lòng dạ trêu hoa ghẹo nguyệt.
Đổng Huyên Nhi bỗng nhiên cắn môi đỏ, nhỏ giọng nói: – Thật ra, Đại Diên tỷ tỷ không giống như huynh đã thấy!
Nói một câu không đầu không đuôi, Đổng Huyên Nhi mới vội đuổi theo Ngụy Cổ Xương, cùng hắn rời đi.
Chỉ để Dương Khai đầu óc mơ hồ, hoàn toàn không hiểu Đổng Huyên Nhi muốn nói cái gì. Ngẩn ngơ một hồi, Dương Khai thầm lắc đầu, quay về nhà đá, tốn một tháng, lấy ra toàn bộ thảo dược trong tay có thể sử dụng, luyện chế thành đan dược. Sau đó gọi Dương Viêm cùng Vũ Y, bảo các nàng mình muốn bế quan một thời gian, nếu không có chuyện lớn, vậy đừng quấy rầy hắn. Bên phía Long Huyệt Sơn, các nàng tự trông coi là được.
Còn số đan dược luyện chế ra, tự nhiên đưa cho các nàng, để các nàng tự xử lý. Những đan dược này có số lượng rất lớn, hơn nữa đa số là giúp tăng trưởng tu vi, có số đan dược này hỗ trợ, thực lực của mọi người sẽ tăng lên nhanh chóng.
Dương Viêm cùng Vũ Y tự nhiên gật đầu nghe theo.
Sau đó, Dương Khaivào trong Thạch phủ của mình, bắt đầu bế quan.
Hắn cần làm rất nhiều chuyện, xem thử Lưu Viêm Phi Hỏa có thể nào tăng cường uy lực thần thức hỏa của mình. Luyện hóa Long Cốt Long Châu, tìm hiểu bí thuật Ma Huyết Ti…. Củng cố tu vi Thánh Vương lưỡng tầng cảnh vừa thăng cấp, mỗi một chuyện đều tiêu tốn thời gian, không phải một hai ngày là xong.
Nhưng mà luyện hóa Long Cốt Long Châu, Dương Khai phải luyện hóa xong lò luyện khí trước đã.
Dương Viêm nói không sai, mài dao không sợ chậm đốn củi, chỉ cần luyện hóa lò luyện khí cấp Hư Vương, hắn có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian để luyện hóa Long Cốt Long Châu. Hơn nữa, lò luyện khí sinh ra khí linh, có thể sử dụng như bí bảo công kích.
Cẩn thận chỉnh lý những chuyện cần làm, Dương Khai liền bắt tay vào việc.
Chuyện đầu tiên, là luyện hóa lò luyện khí.
Mặc dù ở trong Địa Phế Hỏa Trì, hắn thu phục khí linh, nhưng thu phục khí linh và luyện hóa lò luyện khí là hai chuyện khác nhau, không thể nhập làm một. Nhưng mà thu phục khí linh thật sự có giúp ích cho luyện hóa lò luyện khí, có thể làm hắn luyện hóa hữu hiệu nhanh chóng hơn.
Lấy ra lò luyện khí, đặt trước mặt, Dương Khai nhắm mắt lại, thánh nguyên tuôn trào, biến thành Ma diệm, bao phủ lò luyện khí, cho khí tức của mình thẩm thấu vào.
Thời gian từ từ trôi qua, tu luyện không năm tháng, thoáng cái, đã là nửa năm.
Từ khi Dương Khai vào Thạch phủ, vẫn một mực không ra, không ai biết hắn làm gì bên trong.
Ngay cả Thường Khởi cùng Hách An, ở trong Thạch phủ xung kích Phản Hư Cảnh thành công, cũng không thấy được Dương Khai. Hai người bọn họ sử dụng Ngưng Hư đan, ở trong nhà đá có Vạn Niên Hương cùng Cửu Khúc Tinh Ngọc Thụ hỗ trợ, không chút khó khăn lần lượt đột phá Phản Hư Cảnh, trước sau không quá nửa tháng liền rời nhà đá.
Sau khi đột phá Phản Hư Cảnh, bên phía Ảnh Nguyệt Điện lại đưa tới một chút dữ liệu tu luyện Phản Hư Cảnh, làm cho hai người Thường Khởi Hách An mừng rỡ không thôi.
Hai người bọn họ đều xuất thân gia tộc nhỏ, trước kia căn bản không lấy được những dữ liệu quý giá này, Tiền Thông nể mặt Dương Khai mới nâng đỡ bọn họ một phen, tự nhiên làm hai người cảm kích không thôi, lập tức về lầu các của mình bắt đầu bế quan, lĩnh ngộ lực lượng Thế chỉ riêng võ giả Phản Hư Cảnh mới cảm ngộ được.
Trong vòng nửa năm, Long Huyệt Sơn đều trật tự gọn gàng, ngoài có Vũ Y xử lý, giao tiếp hợp tác với Ảnh Nguyệt Điện; trong có Dương Viêm phụ trách bố trí cấm chế trận pháp, năng lực phòng hộ của Long Huyệt Sơn tăng thêm một tầng. Các võ giả gốc Hải Khắc gia tộc cũng vùi đầu tu luyện, hết sức chăm chỉ.
Nếu không có Dương Viêm cần lợi dụng luyện khí cùng bày trận để lĩnh ngộ rất nhiều kiến thức trong đầu mình, vậy với tình hình Long Huyệt Sơn hiện giờ vốn không cần phải bố trí thêm nữa.
Trong nửa năm này, Dương Khai cũng hoàn toàn củng cố tu vi. Sau khi luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy, cảnh giới của hắn tăng lên đến Thánh Vương lưỡng tầng cảnh đỉnh phong, hiện tại đã củng cố, chỉ cần thời cơ thích hợp, có chút hỗ trợ, hắn có thể xung kích lên Thánh Vương tam tầng cảnh.
Lò luyện khí cũng bị luyện hóa hoàn toàn vào người, sau khi luyện hóa lò luyện khí, khí linh chim lửa có thể tự do ra vào thân thể Dương Khai, không cần chỉ có thể đứng trên vai hắn nữa.
Vật nhỏ này dường như trời sinh không hợp với Thạch Khổi, đụng nhau là sẽ đánh lên.
Dương Khai mới lần đầu biết sức chiến đấu của Thạch Khổi không thể coi thường, thân thể nó như chiến giáp trời sinh, không sợ linh hỏa của khí linh thiêu đốt, bộ dáng khờ khạo lù đù, nhưng một khi chiến đấu thì tốc độ cực kỳ nhanh. Nếu không phải khí linh có thể bay, khẳng định Thạch Khổi sẽ không chịu thiệt gì. Ngay cả thế, mỗi lần chiến đấu, Thạch Khổi cùng khí linh đều kết thúc ngang tay, không ai làm gì được ai.