Cái giọng điệu qué gì thế này. Chẳng lẽ… đang ghen à? Trong lòng Thẩm Triệt quắn quéo, rất thích chí: “Ừa, rất đẹp. Nhưng tôi lại không thích kiểu đẹp này. Tôi thích cái kiểu đẹp một mét tám lăm ấy cơ!”
Tần Tu ở đầu dây bên kia khẽ mỉm cười: “Cậu dài có một mét tám hai dựa vào cái gì mà đòi thích một mét tám lăm hả.” Nghe thấy đầu dây bên kia hắt xì một cái, lúc này Tần Tu mới hỏi chuyện chính. “Thẩm Triệt, công ty quản lý cậu ký hợp đồng kia tên gì?”
“DCT studio, làm sao vậy?”
“Công ty này thành lập chưa lâu lắm.” Tần Tu nói. “Còn nữa,《 Hội sinh viên đứng đầu 》và 《 Mùa hạ tĩnh lặng 》 của cậu thời gian lên sóng gần sát nhau, chuyện này đối với cậu mà nói là gọi là xuất hiện quá dầy đặc rồi. Nếu tôi đoán không nhầm thì người đại diện của cậu hẳn là còn rất trẻ tuổi.”
Thật ra thì, Thẩm Triệt cũng không nghĩ rằng Tần Tu gọi điện cho cậu là cố ý nói về chuyện này, tuy rằng cảm thấy đối phương có phần lo lắng thái quá, nhưng trong lòng vẫn vui vẻ không nói nên lời. Thật ra anh cũng thích tôi một chút mà, phải hông. Tuy rằng không nhiều bằng tôi thích anh, nhưng mà một chút đối với tôi cũng là đủ rồi.
Bởi vì nhân vật Rex trong《 Hội sinh viên đứng đầu 》mùa thứ hai nhận được rất nhiều lời khen ngợi, cho nên đất diễn của Thẩm Triệt trong phần ba không giảm mà ngược lại còn tăng, hơn nữa tăng càng ngày càng nhiều. Phần ba mới chiếu được một tuần, 《 Mùa hạ tĩnh lặng 》cũng được phát sóng trên kênh CBS. Hai bộ phim có thể nói là lên sóng cùng một lúc. DCT đặc biệt chú ý tới phân đoạn rating. Lúc mới bắt đầu, khoảng thời gian Thẩm Triệt xuất hiện đều có tỷ suất người xem cực kì cao, nhưng là dần dà về sau, rating bắt đầu sụt giảm. Rating của《 Mùa hạ tĩnh lặng 》 tuột dốc rất nhanh, 《 Hội sinh viên đứng đầu 》 thì vẫn không sao, nên tính về tổng thể thì cũng không sụt giảm quá nhiều. Đề tài này trên mạng ngay từ đầu cũng đã thu hút rất nhiều chú ý, dần dần lại biến thành cuộc thảo luận về bộ phim.
Có người ở trên tieba của TAKE FIVE đăng một topic tiêu đề là: 《 Hội sinh viên 》 và 《 Hạ tĩnh lặng 》, các bạn chọn xem phim nào?
– Tôi chỉ xem 《 Hội sinh viên》thôi, 《 Hạ tĩnh lặng》 xem không nổi. Cảm giác diễn xuất của Thẩm Triệt trong《 Hạ tĩnh lặng 》quá cứng nhắc, cùng là kiểu chọc cười như vậy nhưng diễn vai Rex tự nhiên hơn nhiều.
– Em giống thớt. Cơ mà em thấy Rex trong phần ba không hay như ở phần hai. Cảm giác gây cười cứ gượng gạo sao ý. Nhưng dù sao cũng hay hơn 《 Hạ tĩnh lặng 》 . Thẩm Triệt sao lại nhận đóng cái phim dở hơi kia nhỉ, nội dung còn chán hơn cả con gián.
– Xem mấy topic về 《 Hội sinh viên》bên Hải Giác đi, toàn thấy gạch đá thôi à. Chi mong Thẩm Triệt lần sau chọn phim thì chú ý chút. Nội dung cái phim《 Hạ yên tĩnh 》kia đúng là nhảm shit ếu đỡ nổi. A Triệt à, lần sau chọn phim cậu có thể học tập theo Tần gia được không vậy?
– Tần gia cũng chả hay đến mức đó đâu. Chả hiểu sao cái phim dở hơi xơi cám lợn 《 Quỷ Diện Vương 》 kia mà cũng có rating cao như vậy. Đúng là vô lý vãi lúa.
– Ít nhất tạo hình Lan Lăng Vương cũng coi như ăn điểm đi. Thẩm Triệt trong 《 Hạ tĩnh lặng 》 có cái gì chứ, toàn là ăn theo 《Hội sinh viên 》, cứ phải tỏ ra cu-tè dễ thương, nói chung chán phèo! Triệt của tui thiệt là số khổ mà.
Thẩm Triệt đọc đến đây tim cũng không chịu nổi. Lúc nhận lời tham gia《 Mùa hạ tĩnh lặng 》cậu cũng không có nghĩ nhiều như vậy. DCT dù sao cũng là công ty nhỏ, hơn nữa tình hình lúc đó của cậu mà có phim để diễn, lại là vai nam thứ, đã vô cùng quý giá rồi. Trước đó cậu cũng xem qua kịch bản, tuy rằng kịch bản này không hấp dẫn cậu như 《 Cú ném quyết định 》 hay 《 Hội sinh viên đứng đầu 》 , nhưng cậu cảm thấy phim thần tượng nào thì cũng na ná nhau thế cả, đám nữ sinh thích là ok rồi. Nào ngờ bây giờ nhìn lại, bộ phim này không ngờ lại phản tác dụng.
Mất một khoảng thời gian dài, trong tieba của TAKE FIVE đều là topic ném đá《 Mùa hạ tĩnh lặng》. Mà đâu phải chỉ ném gạch đá không đâu, trên mấy diễn đàn chung lớn giống như Hải Giác càng ngày càng có nhiều người ca thán, trước đây vì kết nhân vật Rex mà mới xem phim này, ai dè thiếu chút nữa đạp phải mìn văng đi mất. Khoảng thời gian đó Thẩm Triệt mỗi lần rời giường chải đầu, trên lược đều rụng một nhúm tóc xoăn. Ngay cả Âu Triết Luân nhìn cũng thấy ghê người: “Thẩm Nhị, chú mày mắc bệnh nan y quái gì vậy?!”
Tình trạng nặng nề như vậy vẫn kéo dài đến tận giữa tháng, trong tieba của TAKE FIVE rốt cục cũng lặng xuống vụ chê bai 《 Ngày hạ yên tĩnh 》, bởi vì đợt quảng bá đầu tiên cho《MONSTER》 đang bắt đầu rất rầm rộ.
TV quảng cáo, mobile TV quảng cáo, video web quảng cáo. . . . . . Chỗ nào cũng thấy trailer quảng cáo của《MONSTER》. Tần Tu trong vai Lâm Trĩ, xoay người lướt đi giữa đám đông đang hoảng sợ, ngoái đầu nhìn lại trong bóng đêm kinh diễm vô cùng. Cảnh phim còn chưa đến năm sáu giây đã thành công giam giữ hàng triệu trái tim của các thiếu nữ. Thẩm Triệt tinh thần vốn đang chán nản xem cái này cũng có chút HIGH theo, quả thực không chờ được ngày ra mắt phim nữa rồi.
Tập cuối《 Mùa hè tĩnh lặng 》 cuối cùng chỉ thu được rating 3% ê chề. Công ty họp tổng kết nửa đầu năm, Phó Linh cũng thẳng thắn nói kịch bản phim có vấn đề, trước đó lẽ ra nên thận trọng suy xét.
Họp xong, buổi chiều Thẩm Triệt và Phó Linh cùng đi ký hợp đồng đại diện quảng cáo cho một nhãn hàng thể thao. Trên xe Thẩm Triệt đang ngủ bù lại chợt nghe Phó Linh bên cạnh lầm bầm đầy bất mãn: “Cái cô này sao lại như vậy chứ?!”
Thẩm Triệt mở mắt ra, thấy Phó Linh đang nhìn màn hình laptop, vẻ mặt cụt hứng: “Làm sao vậy?”
“A A, tức chết mất, tự cậu xem đi!” Phó Linh chuyển laptop cho Thẩm Triệt.
Nội dung video là tin tức giải trí TPS ngày hôm qua. Video mà Phó Linh cho cậu xem là đoạn phòng vấn nữ diễn viên Liễu Tranh trong 《 Mùa hè tĩnh lặng 》với giới truyền thông sau một ngày làm việc tại trường quay.
Phóng viên hỏi về kế hoạch gần đây của Liễu Tranh: “Hiện tại trên mạng đang đồn rằng cô cùng Tần Tu muốn tham gia bộ phim 《 Ước hẹn tường vi 》sắp được làm lại. Trên weibo, cô follow Tần Tu, cậu ta cũng có follow lại. Xem ra lời đồn rất có cơ sở nhỉ?”
“À, chuyện này còn chưa có quyết định cuối cùng, nhưng mà cá nhân tôi quả thật đang rất chờ mong.” Liễu Tranh cười đáp.
“Chờ mong điều gì? Chờ mong diễn phim này hay là hợp tác cùng Tần Tu?”
Liễu Tranh tinh nghịch cười cười: “Anh hỏi vậy là có ý gì thế?”
Phó Linh xem đến đây thì có vẻ rất ngứa mắt: ” Đúng là nhìn không ra cô ả này thủ đoạn thâm như vậy. Vừa mới nói còn chưa có quyết định cuối cùng, một mặt lại chủ động chạy đi follow người ta. Hỏi cô ta chờ mong điều gì, cô ta cứ trả lời luôn là được rồi, lại còn bày đặt hỏi lại kiểu này, căn bản là cố ý muốn người ta suy nghĩ lệch lạc chứ gì nữa?”
Thẩm Triệt nhìn bộ dạng tức tối của Phó Linh cũng thấy buồn cười: “Nè, đừng vậy chứ, cô chỉ vì cái này mà bực bội sao?”
“Đương nhiên không phải!” Phó Linh càng nổi nóng. “Cậu xem tiếp đi!”
Lại có phóng viên hỏi: “Rating tập cuối của《 Mùa hạ tĩnh lặng 》 hình như không được lý tưởng lắm. Với tư cách là nữ chính trong phim, cô cảm thấy có áp lực gì khi nhận lời tham gia bộ phim tiếp theo không?”
Liễu Tranh ngẩn người một lúc rồi mới trả lời: “Cũng không có gì. Rất nhiều người xem《 Mùa hạ tĩnh lặng 》chỉ vì có Rex tham gia , chúng tôi cũng chỉ là thơm lây thôi mà.”
Thẩm Triệt nghe đến đó cũng có chút ngớ ra, thật không ngờ Liễu Tranh lại trả lời như vậy. Phó Linh tắt video, sắc mặt rất không tốt: “Ngoài mặt thì nói là dựa vào hào quang của cậu, kỳ thực chính là đổ hết tội danh làm sụt giảm rating lên đầu cậu. Rõ ràng cô ta là nữ chính, cậu chỉ là nam thứ, rating không tốt dựa vào cái gì muốn cậu chịu trách nhiệm?”
Thẩm Triệt không nói gì, mặc kệ Liễu Tranh suy nghĩ gì mà nói ra những lời này, nhưng quả thật có rất nhiều người vì cậu mới xem 《 Hạ tĩnh lặng 》.Vậy là đầu quắn lại rộng lượng cười nói: “Cô ta cũng đâu có nói sai, cứ coi như là đang khen tặng tôi đi.” Chỉ là thành thật thừa nhận như vậy, trong lòng Phó Linh nhất định sẽ rất khổ sở. Tuy rằng người quyết định đóng phim này là bản thân cậu, nhưng cậu biết trong lòng Phó Linh – với tư cách là một người đại diện vẫn cảm thấy rất có lỗi và bất lực.
“A! UFO! !”
Cậu thanh niên tóc xoăn ngồi cạnh đột nhiên dựng thẳng người dậy, thò đầu ra ngoài cửa sổ, bàn tay còn lại thì chọt chọt tay cô không ngừng. Phó Linh buồn cười: “UFO ở đâu ra chứ?”
“Chị ra đây mà xem nè. UFO thật đấy! Một cái đĩa mẹ một cái đĩa con kìa!”
Phó Linh dở khóc dở cười nhìn một đầu tóc xoăn rối tung trong gió của Thẩm Triệt ngoài cửa sổ, trong lòng nói cậu bao nhiêu tuổi rồi vậy, còn ở đó đĩa mẹ đĩa con. Tuy rằng biết Thẩm Triệt bịa chuyện, nhưng một chàng trai cố gắng bày trò để một cô nàng vui vẻ như vậy, cho dù là ban đêm cũng thấy sáng rực rỡ như mặt trời.
Bầu trời đêm không có UFO. Kia chẳng qua chỉ là mấy con diều có gắn đèn bay rất cao mà thôi. Trước kia Phó Linh cũng hay cùng bạn trai thả loại diều điện này, lần nào cũng có người tưởng họ đang ném đĩa bay. Cô không tin Thẩm Triệt không nhận ra. Chỉ là, chẳng hiểu sao lại không muốn vạch trần cái UFO kia chút nào. Anh chàng kia, chỉ để dỗ dành một cô gái mà có thể tự bịp mình rằng kia là một chiếc đĩa bay thực sự.
Cùng nhau cố gắng nào. Tôi nhất định sẽ khiến cho thật nhiều người nhìn thấy, cậu chính là một con người tốt đẹp như vậy.
—-
Tác giả lảm nhảm: Tặng các tình yêu một màn kịch nhỏ:
Thẩm Triệt (lao vào chung cư): Cả nhà! Đoán thử xem tối nay em đã nhìn thấy cái gì nào?! Em nhìn thấy UFO đó ó ó!
Hạ Lan Bá (vẻ mặt không hứng thú): Cũng chả phải Thượng Đế, chú mày kích động quái gì! UFO có thể hoàn thành được điều ước trong lòng chú mày chắc?
Thẩm Triệt (xoa cằm): Để em ước một cái thử xem sao?
Ban đêm. Phòng ngủ của Tần Tu tràn ngập ánh sáng trắng lóe mắt.
Tần Tu (giật mình kinh hãi nhìn mấy người ngoài hành tinh ngoài cửa sổ): Các người muốn làm gì? Buông ra! Các người rốt cuộc muốn làm gì?!
Người ngoài hành tinh A: Cũng không có gì, có một người địa cầu cầu nguyện với chúng ta một điều ước.
Người ngoài hành tinh B: Thượng Đế thì có gì đặc biệt chứ, chúng ta cũng có thể hoàn thành ước mơ của người địa cầu chứ bộ.
Người ngoài hành tinh A và B: Ha ha ha ha.
Từ đó Thẩm Triệt sống hạnh phúc mãi mãi về sau.