Hắn chỉ phụ trách kể lại mọi chuyện đã xảy ra và bây giờ là xem kịch vui.
Mà đương Mã ma ma sau khi nhìn đến Hàn tứ xuất hiện liền biết mạng sống của bà coi như không còn.
” Lão gia, phu nhân nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ sau này không dám nữa xin lão gia phu nhân tha mạng ” Bà không nên lấy mạng ra để thề.
Tư Đồ Hạo biết người hầu của Tần Yên Nhi sai lúc nãy không vó chứng cứ, không có nhân chứng, nhưng bây giờ thì khác có hộ vệ của Minh Vương đứng ra làm chứng. Ông khó xử nhìn Tần Yên Nhi dù sao thì cũng là ma ma bên cạnh bà để cho bà xử lý vậy. Tư Đồ Hạo ngồi yên lặng không nói.
” Nếu như người của ta sai, ta đây thay Mã ma ma xin lỗi con. Con có thể giao Mã ma ma cho ta xử lý hau không? ” Tần Yên Nhi dịu dàng nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết.
” Thiên Tuyết có thể sao? ” Tần Yên Nhi nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết không phản ứng bà bà lại hỏi thêm một câu. Mã ma ma là tâm phúc của bà.
Tư Đồ Thiên Tuyết đứng lên xoay người đi ra ngoài không trả lời Tần Yên Nhi.
Còn Tần Yên Nhi bà nhìn đến Mã ma ma không bị mang đi đang yên lòng.Ai biết ngày lúc này hai hắc y nhân xuất hiện mang theo Mã ma ma biến mất trong phòng.
Lúc này Thu Mai còn chưa đi theo tiểu thư ra ngoài nhìn mấy người trong phòng lên tiếng.
” Thừa tướng, Phu nhân nô tỳ thay tiểu thư truyền lời Mã ma ma đã lấy mạng ra để thề cho nên tiểu thư mang đi Mã ma ma ” nói xong Thu Mai cũng xoay người rời đi.
Tần Yên Nhi nhìn bóng dáng Thu Mai trong lòng tức giận không dám lộ ra ngoài, Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi giỏi lắm hôm nay ngươi lấy một người ở chỗ ta vậy ngươi cũng đừng trách ta độc ác.
*
Trở lại Lam tuyết viện.
Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi trên ghế nhìn Mã ma ma.
“Vả miệng.” Tư Đồ Thiên Tuyết hai mắt đạm nhiên, một chút đều không dao động.
Thu Mai nghe vậy, tiến lên vài bước, đứng ở Mã ma ma trước mặt tay năm tay mười lên.
Thu Mai xuống tay rất nặng, mấy cái bàn tay xuống dưới, Mã ma ma hai bên gương mặt đều sưng lên, trở nên đỏ bừng, khóe miệng còn có tơ máu.
Hung tợn nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết, Mã ma ma điên cuồng nói, ” Ngươi dám làm người đánh ta, ngươi cư nhiên dám để cho người đánh ta.”
” Còn có thể nói chuyện?” Tư Đồ Thiên Tuyết nhướng mày, không nói thêm gì.
Tư Đồ Thiên Tuyết tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng Thu Mai lại là đã hiểu, dương tay lại là mười mấy bàn tay hung hăng dừng ở Mã ma ma trên mặt.
Mã ma ma lúc này ngất xỉu nằm trên mặt đất khóe miệng chảy máu, khuôn mặt sưng phù, không thể nhìn ra diện mạo.
” Tiểu thư em không đánh nữa đâu tay em đỏ lên hết rồi nè ” Thu Mai đánh đau tay đi lại bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết than.
” Ai bảo ngươi tự mình ra tay ” Xuân Lan lên tiếng đi đến bên cạnh nàng lấy ra một lo thuốc giảm đau cho nàng bôi lên.
” Xuân Lan thật tốt ” Thu Mai ôm cánh tay Xuân Lan làm nũng.
” Đưa người đến Tần yên viện, nói cho Tần Yên Nhi lần này chỉ là giáo huấn nhỏ lần sau ta sẽ không bỏ qua dễ như vậy ” Tư Đồ Thiên Tuyết xoay người đi về phòng.
Lúc này bên ngoài Lam tuyết viện có mấy nha hoàn, hộ vệ nhìn đến khung cảnh bên trong đều sợ không dám đứng lại.