Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
– Cốc Môn cũng không có khả năng lấy thúng úp voi, này dù sao cũng là Lẫm Thiên Tông, không phải của Cốc Môn! Bất quá, việc này phải giải quyết, một là xem Bát Môn khác có thể nhúng một cước hay không, hai là thái độ của Tam Nguyên Thượng Nhân.
Thủy Nhạn Ngọc tỉnh táo lại, cùng phân tích nói:
– Tam Nguyên Thượng Nhân có tất cả chín đệ tử, đều tự lập một môn, Bát Môn khác khẳng định có thực lực đối kháng Cốc Môn. Cũng không cần mấy môn cùng xuất hiện, chỉ cần có một môn chịu ra tay liền đủ.
– Không sai, nhưng vấn đề là, người ta dựa vào cái gì xuất thủ chứ?
Lăng Hàn cười nói.
– Người ta cũng không phải vợ ta, luôn nghĩ vì ta.
Hắn một tay kéo Thủy Nhạn Ngọc vào trong ngực, mấy ngày qua luôn tu luyện tìm hiểu, nên không có “sủng hạnh” yêu tinh này, hiện tại nhu hương trong ngực, làm hắn rục rịch.
Thủy Nhạn Ngọc không khỏi buồn bực, nàng tự nhiên trách Lăng Hàn ngoan tâm, mười ngày nửa tháng không để ý tới mình, nhưng hắn cư nhiên vào lúc này lên sắc tâm, để cho nàng thật không biết nên nói cái gì cho phải.
– Đến, chuyện trọng yếu dĩ nhiên phải nói ở trên giường!
Sau một phen mây mưa, Lăng Hàn hài lòng ôm đại yêu tinh nói:
– Hiện tại mọi người đều biết ta chiếm được bốn giọt Thiên Nguyên Chân Dịch, phỏng chừng muốn mời được một môn vì ta xuất thủ, phải lấy Thiên Nguyên Chân Dịch làm cái giá.
Thủy Nhạn Ngọc gật đầu:
– Mục đích của Cốc Hoang đại khái cũng là muốn bức ngươi đi vào khuôn khổ, chủ động giao ra Thiên Nguyên Chân Dịch.
– Ừ, tuy còn chưa thấy qua này người, nhưng nhìn người này hành động, hẳn là hạng người phẩm tính lương bạc, căn bản sẽ không coi tính mệnh của thủ hạ ra gì, chỉ cần thỏa mãn tư dục của mình là được.
Lăng Hàn hừ một tiếng.
– Người này ngừng ở Nhật Nguyệt Cảnh đỉnh phong, nếu không có Thiên Nguyên Chân Dịch mà nói, hắn phải tốn hao trăm vạn năm mới có thể tiến lên Tinh Thần Cảnh, thậm chí vĩnh viễn không có hi vọng.
– Nên hắn tất nhiên sẽ không từ thủ đoạn nào cướp giật Thiên Nguyên Chân Dịch!
Thủy Nhạn Ngọc cả kinh nói.
Lăng Hàn cười lạnh:
– Một con chó điên, thật đúng là phải đề phòng, bị cắn một cái sẽ phiền toái.
– Hắn không thể đợi lần sau sao?
Thủy Nhạn Ngọc buồn bực nói.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Loại tiểu nhân này, thấy có bốn giọt Thiên Nguyên Chân Dịch đặt ở trước mặt, hắn còn nhịn được? Huống hồ, hiện tại mặc dù ta là đệ tử hạt giống, nhưng xuất thân Tiểu Thế Giới, rất thích hợp khi dễ a.
Phải, tuy năm đại Vương giả khác đồng dạng thu được Thiên Nguyên Chân Dịch, nếu Cốc Hoang có thể bức ra toàn bộ mà nói, đây chính là hơn năm giọt thần dịch, không phải còn nhiều hơn Lăng Hàn sao?
Chín giọt Thiên Nguyên Chân Dịch, khẳng định mạnh hơn bốn giọt, để hắn bước vào Tinh Thần cảnh càng dễ dàng a? Vì sao hắn không đi bức bách đám người Trầm Trúc Nhi? Bởi vì bối cảnh của bọn họ quá mạnh mẻ, Cốc Hoang sợ ném chuột vỡ đồ.
– Chỉ là, không phải Nữ Hoàng đại nhân rất coi trọng ngươi sao!
Thủy Nhạn Ngọc nói, nàng có chút không biết nên dùng từ như thế nào, quan hệ của Nữ Hoàng cùng Lăng Hàn bây giờ là thật không minh bạch.
– Ha hả, trước đây tuy Nữ Hoàng xuất thủ, nhưng ai cũng tưởng trên người Cửu Quận Vương có một tia thần thức của Nữ Hoàng lạc ấn, là Cửu Quận Vương mời Nữ Hoàng xuất thủ.
Lăng Hàn nói.
Chênh lệch này rất lớn, nếu không có Tinh Thần Cảnh muốn bảo vệ Lăng Hàn mà nói, Cốc Hoang muốn đối mặt chỉ là Cửu Quận Vương mà thôi, vậy hắn sợ cái gì? Phía sau mọi người đều có cường giả Tinh Thần Cảnh, hơn nữa, hiển nhiên Cốc Phương có sư phụ Hằng Hà Cảnh càng ngưu a.
– Nói cách khác, chuyện này phải dựa vào chúng ta giải quyết?
Thủy Nhạn Ngọc bất an nói.
– Ừ!
Lăng Hàn gật đầu, tiếp đó lại nói.
– Bất quá đừng lo lắng, thật muốn chọc giận ta, cùng lắm thì vứt Vô Tướng Thánh Nhân ra, tuy hắn không có Thánh uy, nhưng dù sao từng là Thánh Nhân, dùng để dọa người hẳn không có vấn đề.
Lúc này Thủy Nhạn Ngọc mới gật đầu, yên tâm. =========================