Thối đầu gỗ này thật đáng thương!
Thủy Nhạn Ngọc nhìn hai nàng gật đầu, Hồ Phỉ Vân thì nhiệt tình, lập tức cùng hai nàng kỷ kỷ tra tra, nàng tuổi còn trẻ, tự nhiên khát vọng có bạn chơi, có thể chia xẻ hỉ nộ ái ố.
Hoàn hảo, Hồ Phỉ Vân còn giữ được bí mật Hàn Lâm chính là Lăng Hàn, không có lắm miệng nói ra, này cũng là vì hai nàng Lệ Vi Vi không có hỏi, nếu không Lăng Hàn không tin nàng có thể thủ khẩu như bình.
Nhưng một ngày hai ngày đi qua, Vũ Hoàng vẫn không có xuất hiện.
Lần này, mấy người Lăng Hàn đều nóng nảy.
Còn có một ngày Bí Cảnh sẽ mở lại, toàn bộ người phải đi ra, bằng không, người lưu lại sẽ vĩnh viễn lưu lại.
Tới cùng Vũ Hoàng gặp phải tình huống gì?
Ở trong mọi người lo lắng, ngày thứ ba đúng hẹn tới, nhưng Vũ Hoàng vẫn không thấy hình bóng.
Ông, không gian gấp khúc, một cánh cửa vô thanh vô tức mở ra, hiện ra một lối đi, có thể thấy một Cự Nhân đang mở hai tay, xé ra mảnh không gian này.
Tam Nguyên Thượng Nhân.
– Có thể ly khai.
– Đi thôi!
Chúng nhân tới tấp rời đi, bất quá bởi vì người tương đối nhiều, rút lui cũng không phải nhất thời bán hội.
– Nhị ca đâu, sao vẫn chưa trở lại!
Mộ Dung Thanh gấp đến độ xoay quanh.
Lăng Hàn cũng cấp bách, nhưng đột nhiên linh quang thoáng hiện nói:
– Nhị ca có thể là người được chọn.
– Cái gì là người được chọn?
Mấy người Phong Phá Vân đều hỏi.
Lăng Hàn nói:
– Trước ta tiến nhập qua nơi ở của chủ nhân, hắn từng lưu chữ, nói Thất Tinh quy vị, truyền nhân của ta hiện. Thất Tinh chắc là ta và đám người Hà Thao, chúng ta đồng thời mở ra cung điện, mà ‘truyền nhân của ta hiện’, chắc là vị tiền bối kia chọn được truyền nhân.
– Ta vốn cho rằng sẽ là một cái trong bảy người, nhưng hiện tại xem ra chắc là người khác.
– Rất có thể là nhị ca!
– Nhị ca được một vị cường giả Hằng Hà Cảnh truyền thừa?
Mộ Dung Thanh hưng phấn.
– Nhất định như vậy, lấy thiên phú của nhị ca tuyệt đối có tư cách như vậy.
Phong Phá Vân cũng chậm rãi gật đầu, không thể không thừa nhận, thiên phú của Vũ Hoàng thậm chí có khả năng không kém Lăng Hàn.
– Tiểu tử này thật có vận khí.
Hách Liên Thiên Vân có chút ghen tỵ nói.
Lăng Hàn sẽ nghĩ như vậy, cũng chỉ là để cho mình an tâm, càng là hy vọng của mình, nếu không mà nói, hắn sẽ vĩnh viễn mất đi một vị nhị ca.
Đoàn người tới tấp đi ra, nhưng bọn người Lăng Hàn không động.
Nói là nói như vậy, nhưng không có được tin tức xác thật, bọn họ cũng không có thể nhận định Vũ Hoàng chiếm được truyền thừa, luôn muốn chờ một chút, chờ một chút.
Cuối cùng, chỉ còn bọn họ chưa ly khai.
– Còn không mau đi ra!
Tam Nguyên Thượng Nhân quát lên, mấy tên này còn đang lưu luyến cái gì, chẳng lẽ không biết coi như là hắn, muốn duy trì lối đi này cũng cực kỳ cố sức sao?
Lăng Hàn gật đầu, nắm chúng nhân lên cùng đi ra Bí Cảnh.
Hưu, thông đạo lập tức đóng lại.
Tam Nguyên Thượng Nhân nói:
– Tốc tốc rời đi.
– Vâng!
Vẫn do vị chí cường giả này mở đường, chúng nhân hoả tốc ly khai sơn cốc, kế tiếp Tam Nguyên Thượng Nhân liền bất kể, trực tiếp bay lên trời.
– Hà Thao, Trầm Trúc Nhi, Lăng Hàn…
Một cường giả Tinh Thần Cảnh mở miệng, điểm tên bảy vị Vương giả trẻ tuổi. ==================