Lông vũ bay ở giữa không trung, nhanh chóng hóa thành một con gà lửa. Đôi cánh giang ra, mang theo tiếng rít, trong nháy mắt bay tới.
– Này, đã bảo ngươi đánh chậm một chút mà.(Điệp Nhi)
Đường Long nhìn gà lửa hướng mình lao tới không có hoảng sợ, cậu chỉ nhàn nhạt nâng tay trái mình lên tát một cái, gà lửa bị Đường Long tại chỗ một cái tát tan biến. Mạnh Tiêu Nhiên sửng sờ nhìn Đường Long, hắn không ngờ tới Đường Long lại hung hãn như vậy.
Hai cái lông vũ màu xanh lam bay ra, cảm giác nóng rực lúc trước đã biến thành lạnh giá, hai mảnh lông vũ hóa thành hai con gà băng trên không trung, mang theo khí tức lạnh lẽo bay thẳng đến Đường Long. Đường Long tiếp tục dùng tay vã vỡ nát gà băng.
Đường Long không có thời gian chơi với Mạnh Tiêu Nhiên, chỉ thấy theo Hồn Lực và Kiếm Ý kết hợp thì Hiên Viên Kiếm rời tay tại chỗ xoay tròn mãnh liệt. Đường Long một chưởng đánh vào chuôi kiếm đẩy nó phi về phía Mạnh Tiêu Nhiên.
Mạnh Tiêu Nhiên thấy Đường Long đánh bay kiếm về phía mình, đôi mắt lóe lên cười khinh, hắn vẩy một cái xuống mặt đất, hai cái lông vũ màu vàng rơi xuống, tỏa sáng mãnh liệt, lần này xuất hiện không phải là hai con gà bay, mà là hai con gà đất cao tới 2 mét. Từ trên xuống dưới màu vàng nâu, vừa xuất hiện liền giang rộng hai cánh.
– Để xem ngươi không có kiếm thì làm được gì?(Mạnh Tiêu Nhiên)
Đường Long khóe miệng nhất câu, chỉ thấy Hiên Viên Kiếm đang phi hành ở trên đường liền quẹt cua lao về phía Mạnh Tiêu Nhiên. Mạnh Tiêu Nhiên vẻ mặt kinh hãi trước biến hóa trước mắt.
– Điệp Nhi.(Mạnh Tiêu Nhiên)
– Soái ca, ta tới đây.(Điệp Nhi)
Khi Điệp Nhi lên tiếng liền có một làn gió thơm ngát phả vào mặt. Đường Long chỉ thấy cơ thể một trận không khỏe liền bình thường.
Sau lưng Điệp Nhi cũng có thêm một đôi cánh, là một cặp cánh bướm màu phấn hồng đầy diễm lệ. Cánh bướm khẽ vỗ, đệ nhị Hồn Hoàn sáng ngời. Một làn sương mù màu hồng nhạt bao trùm lấy Đường Long và Mạnh Tiêu Nhiên.
Oanh
Điệp Nhi thấy một bóng người từ trong sương mù bay ra ngoài, nàng định thần nhìn lại thấy Mạnh Tiêu Nhiên giống bị cự thạch trùng kích phi ngược về sau. Nàng tự cho rằng khói độc đã phóng thích rất nhanh, nhất định Đường Long cũng sẽ bị quấy rầy. Mạnh Tiêu Nhiên ngay cả Đệ Tứ Hồn kỹ chưa kịp thi triển đã bị người đấm bay.
Điệp Nhi chưa kịp hồi thần đã phát giác khí lạnh kề sát cổ, đôi mắt nàng co rụi lại, ánh mắt liếc nhìn bên cạnh không biết tự bao giờ mà Hiên Viên Kiếm đã ở ngay bên cạnh cùng với kề sát cổ nàng.
– Trận đấu kết thúc, đội số 116 giành thắng lợi.(Trọng tài)
Đường Long chỉ tốn đúng 30s để kết thúc trận đấu, kỳ quái là không động dùng Hồn Kỹ chỉ độc dùng Hồn Lực phối hợp với Kiếm Ý chiến đấu, chưa kể kỹ năng Ngự Kiếm của Đường Long làm cho nhiều người bất ngờ.
Lượt thi đấu đầu tiên của vòng đấu đôi, vận khí của nhóm học viên Sử Lai Khắc vẫn tính là không tệ. Những trận sau, Diệp Tinh Lan, Từ Lạp Trí, Nhạc Chính Vũ và Hứa Tiểu Ngôn cũng tương tự không gặp phải đối thủ mạnh mẽ cho lắm, thuận lợi thông qua, tiến vào vòng kế tiếp.
Ban tổ chức
– Tố chất của những học viên Sử Lai Khắc Học Viện này đúng là rất cao, thật không hổ là Đệ nhất Học viện của Đấu La Đại Lục. Số liệu phân tích những trận vừa rồi đã có kết quả chưa?(Đới Thiên Linh)
Đới Thiên Linh nghe lão già đứng bên cạnh nói ra kết quả phân tích về học viên Sử Lai Khắc Học Viện.
Đường Long cùng Cổ Nguyệt Na rời khỏi Luận Bàn Lôi, rời khỏi sân vân động đụng phải Đới Vân Nhi nhưng Đường Long không có phản ứng cô nàng. Đường Long biết Đới Vân Nhi từ nhỏ được sủng ái, phụ thân sủng ái, các ca ca cũng đồng dạng xem nàng như hòn ngọc quý trên tay. Nàng muốn gì được đó, bất luận nhí nha nhí nhảnh gây rắc rối đến cỡ nào, luôn có các ca ca chống lưng cho nàng.
Tuy nhiên, Đới Vân Nhi đụng phải Đường Long giống như khắc tin của nàng. Mỗi lần, nàng mong muốn đều bị Đường Long vô tình phá vỡ.
Đường Long đối với Đới Vân Nhi có hứng thú không sai nhưng tuyệt không nuông chiều theo ý muốn của nàng.
– Đường Long, ngươi chờ đó cho ta.(Đới Vân Nhi)
– Haha, ta rất mong chờ chúng ta gặp nhau trên Luận Bàn Lôi.
Đới Vân Nhi cảm thấy vô cùng uất ức nên chạy về tìm nàng Tứ ca cũng là Đới Nguyệt Viêm cáo trạng, Đới Nguyệt Viêm cực sủng ái muội muội mình, khi hắn biết được muội muội mình vì một người mà không cao hứng liền muốn báo thù.
– Vân Nhi đừng khóc, ca ca thay ngươi hả giận. Chiến đội học viện Quái Vật hai đợt thi đấu đầu là luân không. Bọn hắn không phải cũng dự thi sao? Chúng ta đường đường chính chính đánh bại bọn hắn, quét sạch thể diện của bọn hắn, báo thù cho ngươi.(Đới Nguyệt Viêm)
Ban đêm, Đường Long ở trong phòng tĩnh tu và phát giác được Đường Vũ Lân rời khỏi khách sạn, hắn biết Đường Vũ Lân là nhận được tín hiệu từ Huy hiệu Đấu Giả của Đường Môn không biết tình huống mới chạy tới. Đường Long bản thân cũng là người Đường Môn nên cũng tham gia hành động, có điều hắn tham gia với tư cách là Hắc cấp.
Khi những Đấu Giả của Đường Môn tụ tập đầy đủ thì vị Hắc cấp dẫn đội kinh ngạc nhìn Đường Long, hiển nhiên hắn không ngờ tới lần hành động càn quét Lục Khô Lâu trừ bản thân lại có thêm một vị Hắc cấp khác tham gia.
Chiến dịch của Đường Môn việc càn quét Lục Khô Lâu không tấn công bất ngờ vào giải thi đấu Hồn Sư Thanh Niên Tinh Anh Cao Cấp được tiến hành một cách thuận lợi, trong quá trình đó thi hành nhiệm vụ thì Đường Vũ Lân có biểu hiện kiệt suất được thưởng thêm. Đường Vũ Lân dùng điểm tích lũy vừa có được đổi lấy phương pháp tu luyện Huyền Ngọc Thủ.
– Đường Long, ngươi đi ra cho ta.(Đới Vân Nhi)
Đường Long ngồi ở trong phòng khi vừa trở về từ nhiệm vụ cảm thấy nhàn chán chuẩn bị ra ngoài đi dạo liền nghe được âm thanh của Đới Vân Nhi vọng tới, hắn liếc mắt thấy được Đới Vân Nhi hai tay chống nạnh, đứng ở sảnh lớn của khách sạn.
Đường Long nghe Đới Vân Nhi chỉ mặt điểm tên gọi mình, hắn không có phản ứng mà cầm lên trên bàn bút lông, Kiếm Ý truyền vào bút lông khẽ búng ngón tay. Bút lông lao đi như tiễn bắn tới vị trí của Đới Vân Nhi, Đới Nguyệt Viêm đứng bên cạnh Đới Vân Nhi phát giác bút lông bay tới tính đón đỡ nhưng bút lông chỉ cắm ở cách chân Đới Vân Nhi có 50cm liền dừng lại.
– Mới sáng sớm, Công chúa điện hạ tìm ta có vấn đề gì không?
Đới Nguyệt Viêm từ trên thân Đường Long cảm thụ được khí tức đồng dạng từ bút lông vẫn đang lung lây trên sàn liền biết người vừa thả ra công kích là người nào. Hắn đánh giá Đường Long một chút sau đó quái dị nhìn muội muội mình.
‘Khó trách muội muội không muốn bỏ qua cho gia hoả này. Tiểu tử này đúng là người có sức hấp dẫn, chỉ riêng bề ngoài đã không có gì để bắt bẻ. Lại tới từ Sử Lai Khắc Học Viện, khó trách muội muội có hứng thú với hắn.’ Đới Nguyệt Viêm nghĩ trong lòng
– Công Chúa Điện Hạ có chuyện gì? Ngài thân là Hoàng tộc, trước mặt mọi người tại đây hô to gọi nhỏ, không tốt lắm đâu.
– Có cái gì không tốt? Ta hôm nay tới không lấy thân phận Hoàng tộc, hiện tại ta chỉ là thân phận bình thường xuất hiện ở đây.(Đới Vân Nhi)
– Ồ, không biết Công Chúa Điện Hạ tìm ta có việc gì?
– Ngươi có dám cùng ta đánh cược với ta hay không?(Đới Vân Nhi)
– Không có hứng thú, cáo từ.
Đường Long xoay người rời đi không tính phản ứng Đới Vân Nhi, hành động của hắn làm cho Đới Vân Nhi có cảm giác dùng quyền đánh vào hư không, khuôn mặt nhỏ nhắn một hồi trắng bệch.
– Đường Long, ngươi đứng lại cho ta.(Đới Vân Nhi)
Đới Vân Nhi thấy Đường Long xoay người rời đi, nàng nhanh nhẹn tiến lên hai bước, giơ tay chộp lấy cánh tay của Đường Long. Đường Long nghiêng người né tránh làm Đới Vân Nhi chộp hụt.
– Tứ ca, ngươi nhìn hắn đáng giận cỡ nào. Ngươi còn không nhanh giúp ta.(Đới Vân Nhi)
Muội muội mình đã lên tiếng, Đới Nguyệt Viêm không thể đứng nhìn mặc kệ, hắn bất đắc dĩ tiêu sái đi tới, sắc mặt bình tĩnh nhìn Đường Long, một cỗ áp lực vô hình lập tức từ trên người hắn phóng xuất ra. Đường Long đối mắt áp lực từ Đới Nguyệt Viêm không hề biến sắc, bản thân bình tĩnh nhìn Đới Nguyệt Viêm.
– Xin chào, ta là Đới Nguyệt Viêm.(Đới Nguyệt Viêm)
– Về nhà cáo trạng à? Ta nhớ là bản thân không làm gì Công Chúa Điện Hạ.
– Tiểu muội kỳ thực cũng không có ác ý, chẳng qua là phi thường ngưỡng mộ uy danh Sử Lai Khắc Học Viện, cho nên muốn mượn đánh cược cùng quý phương để trao đổi luận bàn một thoáng mà thôi.(Đới Nguyệt Viêm)
– Không biết Hoàng tử điện hạ muốn cùng chúng ta luận bàn đánh cược gì?
– Nghe nói các ngươi cùng tham gia Giải thi đấu Hồn Sư Thanh Niên Tinh Anh Cao Cấp, đúng lúc ta cùng một ít đồng bạn và tiểu muội cùng tham dự lần so tài này. Tin tưởng không lâu sau chúng ta sẽ gặp mặt.(Đới Nguyệt Viêm)
– Đấu La Đại Lục các ngươi không phải rất tôn trọng Đoàn chiến sao? Chúng ta đánh cược thắng thua đoàn chiến, có dám hay không?(Đới Vân Nhi)
– Tiểu hài tử né sang chỗ khác chơi. Với lại, Công chúa điện hạ là Hoàng thất người không nên đánh cược.
– Ngươi…(Đới Vân Nhi)
– Sử Lai Khắc Học Viện các ngươi đều là một đám nhát như chuột sao?(Đới Vân Nhi)
– Ta còn nhỏ tuổi, không đảm đương nổi đại diện cho Học Viện, thay vì ở đây nhàn chám đánh cược không bằng trở về tu luyện đi.
Đường Long không có để ý tới Đới Vân Nhi kêu gào mà xoay người rời đi. Đới Vân Nhi giận dữ tính xông lên nhưng bị Đới Nguyệt Viêm cản lại.
– Tứ ca, ngươi sao không giúp ta?(Đới Vân Nhi)
– Tiểu muội, bình thường đều rất tỉnh táo, sao hôm nay lại xúc động như vậy? Xúc động không giải quyết được vấn đề. Tiểu gia hoả này rất có ý tứ, chúng ta từ từ đến, không vội.(Đới Nguyệt Viêm)