Màn sương máu bùng nổ.
Những tên thủ lĩnh ở đó cứ thế bị súng bắn nát đầu.
Vẻ mặt Trương Anh Hào hơi thay đổi, nhìn về hư không ở trước mặt.
“Ồ, đây chính là Hỗn Loạn sao?”
Trương Anh Hào cảm thấy hứng thú, nói.
Trong nháy mắt đối phương chết đi, trước mắt anh ta đột nhiên xuất hiện một giao diện màu xám nửa trong suốt.
“Là dạng Hỗn Loạn nào thế?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Nó nhắc rằng tôi lập tức sẽ trở thành Sứ giả Đánh Giết sơ cấp.” Trương Anh Hào nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào suy ngẫm.
Lúc trước mình giết chết năm tên Hỗn Loạn giả trong vòng một hơi thở, sau đó lại giết thêm Sứ giả Hỗn Loạn thì cuối cùng mới đạt được Bảng điều khiển cá nhân hoàn toàn mới —- Người giết chết Ma Long.
Hiện giờ Kỷ nguyên Hỗn Loạn đã giáng lâm, phải chăng Trương Anh Hào muốn đạt được Bảng điều khiển cá nhân đã không cần phải giết Sứ giả Hỗn Loạn nữa?
Bởi vì nếu mỗi một Hỗn Loạn giả đều phải giết Sứ giả Hỗn Loạn, vậy thì người có thể sở hữu Bảng điều khiển cá nhân sẽ chỉ có một người.
Chuyện này không hợp lý.
“Ừm, Trương Anh Hào, tôi có một suy đoán, anh có thể thử xem.” Cố Thanh Sơn nói.
Ở khoảng không đối diện, những kẻ kia đã sớm điên cuồng la hét, lao về phía bốn người.
“Cậu nói đi.”
“Giết thêm mấy tên Hỗn Loạn giả đi.”
“Chuyện này đơn giản.”
Trương Anh Hào cất súng lục, rút một tấm thẻ bài ra rồi ném đi.
Đùng!
Một con bò sát khổng lồ toàn thân màu xanh sẫm xuất hiện trước mặt mọi người.
Nó mở to đôi thụ đồng* nhìn về phía mọi người, lớp sương mù nhàn nhạt màu xanh lục không ngừng lởn vởn quanh người.
(*) thụ đồng: mắt của bò sát hoặc động vật có con ngươi như nét sổ dọc
“Nhiều người thế này là định dùng bữa trà chiều hả?” Bò sát hỏi.
“Không, là định giết người.”
Trương Anh Hào nói rồi dùng hai tay siết chặt một tấm thẻ bài, dùng sức vò một cái.
Hai luồng sương mù màu trắng tản ra từ trên tay anh ta.
Thẻ bài biến mất.
Một thanh dao ngắn mũi nhọn màu đen và một thanh dao ngắn hình bán nguyệt màu đỏ được Trương Anh Hào nắm trong hai tay.
Hai tay anh ta cầm hai cây dao ngắn rồi nhảy lên lưng con bò sát, cả hai cùng lúc biến mất trước mặt ba người.
Lúc này, đám Hỗn Loạn giả kia mới lũ lượt kéo đến, đã cách phi thuyền Nữ vương Kinh Cức rất gần.
Tuy chúng gặp phải sự cố bất ngờ nhưng đội hình chiến đấu và sự phối hợp không hề bị loạn.
Vừa nhìn đã biết đó là những chiến sĩ đầu đao quanh năm dính máu.
Đáng tiếc, bọn chúng đã đụng độ với một Ám Sát giả chân chính.
Chỉ thấy lớp sương mù màu xanh lục đột nhiên tản ra giữa đám người này.
Hai con dao ngắn dùng tốc độ vô cùng nhanh chóng, tạo nên một tia sáng màu đen đỏ khi bay từ đầu này sang đầu kia.
Với một đường cung cực kỳ đơn giản, toàn bộ đám kẻ địch đã bị xiên trên đó.
Trương Anh Hào biến thành một cái bóng, thoát ẩn thoắt hiện sau lưng mỗi tên.
Con dao bị anh ta nhẹ nhàng đẩy về phía trước đã dễ dàng cắt đứt cổ của đối thủ.
Có lúc góc độ không được tốt Trương Anh Hào sẽ bỏ qua, không cắt đứt cổ nữa mà dùng con dao đâm sâu vào phía sau tim của đối phương rồi xoắn một vòng.
Toàn bộ đám người đều đã chết.
Thi thể của bọn chúng bị gió trong dòng chảy hỗn loạn của thời không thổi rồi dần dần bay lung tung ra xa.
“Tôi nghe nói Thẻ bài sư là một chức nghiệp rất mạnh. Không ngờ Trương Anh Hào đã trở thành một Thẻ bài sư mạnh mẽ như vậy rồi.” Diệp Phi Ly nói như có điều suy nghĩ.
“Anh ta chỉ coi thẻ bài là công cụ, thực ra chức nghiệp chính của anh ta vẫn là sát thủ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng vậy, cách chiến đấu của Thẻ bài sư không phải như vậy. Tên nhóc này chỉ là người lợi dụng những thứ đó để hoàn thành việc ám sát thôi.” Đại Ca cũng đồng ý và nói.
Trương Anh Hào hiện ra thân hình.
Anh ta đứng trên lưng con bò sát, cả người đang quan sát kỹ khoảng hư không trước mặt, giống như đang xem thứ gì đó.
“Thế nào?” Cố Thanh Sơn hô ra xa.
Trương Anh Hào cũng hô lên: “Chờ chút, trước mặt tôi lập tức có thêm rất nhiều giao diện. Hình như chúng đang thay đổi.”
Bò sát mang anh ta bay về phi thuyền Nữ vương Kinh Cức.
Trương Anh Hào vừa nhìn chằm chằm vào hư không vừa nói: “Những giao diện này đang điều chỉnh để kết hợp lại với nhau. Chúng nó nhắc nhở rằng tôi đã nhận được Giao diện Hỗn Loạn đặc thù: Thợ săn của rừng rậm Tử Vong.”
“Chắc khoảng mười phút nữa thì Giao diện Hỗn Loạn đặc thù này sẽ điều chỉnh để kết hợp xong.”
“Mà giao diện này nếu sức mạnh của tôi tăng lên thì nó cũng có thể thăng cấp, trở thành phiên bản mạnh hơn. Con đường của sự nâng cấp gần như không nhìn thấy điểm cuối.”
Trương Anh Hào nói, vẻ mặt hơi lộ ra sự hưng phấn.
Không cần biết dùng cái gì, chỉ cần nó không thể khống chế mình là được.
Những người ở bên cạnh đều mạnh hơn mình.
Bản thân mình cần đuổi kịp bọn họ.
Diệp Phi Ly nghe anh ta nói thấy rất thú vị, lập tức không kiềm chế được.
“Nghe cứ như một loại trò chơi siêu hiện thực vậy, thú vị đấy, tôi cũng nên…”
Ánh mắt của Diệp Phi Ly tìm kiếm trong hư không, muốn tìm được một đối tượng có thể giết.