– Sư công!
Nhìn thấy mỹ phụ trung niên thì Lâm Lạc Phù lập tức hưng phấn vẫy vẫy tay.
Bộ dạng mỹ phụ trung niên này nhìn thoáng qua thì khoảng hơn ba mươi tuổi, đúng là trưởng lão Liễu Bích Tâm của Phiêu Tuyết các đóng tại tổng bộ liên minh chính đạo, là một vị vương giả đại thành cực hạn.
Nữ phái dưỡng nhan có câu, nhìn qua so với số tuổi thật có ít hơn, Liễu Bích Tâm nhìn qua hơn ba mươi tuổi, nếu dựa theo vương giả hai trăm năm thọ nguyên suy đoán thì tương đương với bảy mươi năm gì đó.
Nhưng trên thực tế thì Liễu Bích Tâm đã sớm qua một trăm tuổi, thậm chí là giờ đã hơn một trăm hai mươi tuổi.
Liễu Bích Tâm là sư phụ của mẫu thân Lâm Lạc Phù, nên tự nhiên Lâm Lạc Phù sẽ gọi nàng là sư công.
– Tại hạ Thiên Thần! bái kiến trưởng lão!
Huyền Thiên căn cứ vào xưng hô của Lâm Lạc Phù mà đoán được thân phận của Liễu Bích Tâm, ôm quyền nói.
Liễu Bích Tâm dịu dàng cười nói:
– Anh hùng xuất thiếu niên, hậu bối ra thiên kiêu, Thiên Thần! Ta đã nghe qua sự tích của ngươi rồi!
– Sư công, Thiên Thần có thể so sánh với vài vị yêu nghiệt thiên tài đính tiêm của liên minh chính đạo đó!
Lâm Lạc Phù cười ha hả nói, tâm tình vô cùng cao hứng.
Liễu Bích Tâm gật gật đầu nói:
– Không khác nhau lắm!
Bàn tay Huyền Thiên vừa nhấc thì Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ đã xuất hiện trong tay hắn, nói:
– Tại hạ tuân theo chi mệnh của Lâm gia chủ đem bộ tầm long đồ này đưa đến trên tay Liễu trưởng lão!
Khi đang nói chuyện thì Huyền Thiên lại đưa Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ tới!
Liễu Bích Tâm cầm lấy Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ vào trong tay nói:
– Khổ cực một đường rồi!
Liễu Bích Tâm cũng không có mở tấm Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ ra nhìn xem, có lẽ nàng cũng biết rõ là thông qua nửa tấm thì cũng không thể nhìn ra huyền cơ gì.
Nàng thu Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ vào trong tay áo, ánh mắt nhìn về hướng Lâm Lạc Phù nói:
– Mẫu thân của con vẫn khỏe chứ?
Lâm Lạc Phù nhẹ gật đầu nói:
– Mẫu thân con vẫn mạnh khỏe, ngài vẫn thường xuyên tưởng nhớ đến sư công ngài đó ạ!
Liễu Bích Tâm thở dài một hơi, nói:
– Mới đây mà nàng xuất sư đã hơn hai mươi năm rồi, hiện tại cũng đã hơn năm mươi tuổi! Nàng bước vào bán bộ vương giả đã nhiều năm nhưng đáng tiếc là vương linh thảo tại Thiên Châu vô cùng thưa thớt, Thanh Vương đan ngay cả đệ tử tông môn vĩ đại cũng đều cung ứng không đủ cầu, không thể trợ giúp nàng đột phá đến chi cảnh vương giả được!
Làm vương giả, Liễu Bích Tâm tuy rằng hơn một trăm hai mươi tuổi nhưng còn có thể sống bảy tám chục năm nữa, cả đời nàng thu nhận không ít đệ tử nhưng Thành vương đan lại vô cùng thiếu, nhóm đệ tử đầu tiên hiện tại cũng đã trặm tuổi rồi, có lẽ cũng đã chết già rồi, như mẫu thân của Lâm Lạc Phù đã hơn năm mươi tuổi rồi, sống thế nào cũng đều sống không quá hơn nàng được….
Nhìn thấy đệ tử của mình từng người từng người một chết già trước mình thì đây cũng là một loại bất đắc dĩ!
Lâm Hạo Thiên là vương giả đã qua trăm tuổi, thê tử thứ nhất đã sớm qua đời, mẫu thân của Lâm Lạc Phù chính là thê tử thứ hai của Lâm Hạo Thiên.
Vương linh thảo sao? Thành vương đan sao?
Huyền Thiên nghe vậy thì trong lòng liền chấn động, trong không gian giới chỉ của hắn tựa hồ là có không ít!
Ở Lâm gia, Huyền Thiên vẫn chưa từng nhìn thấy mẫu thân của Lâm Lạc Phù, thì ra đó là một vị bán bộ vương giả.
Trong lòng Huyền Thiên âm thầm quyết định, sau khi trở lại Lâm gia sẽ cho mẫu thân của Lâm Lạc Phù một viên thành vương đan, có thể giúp nàng đột phá chi cảnh vương giả.