Nhưng mà cả Lâm gia vẫn còn đang hoàn toàn chìm đắm trong yên tĩnh!
Vô luận là vương giả, hay là trưởng lão, đệ tử nhìn thấy Huyền Thiên thì trong ánh mắt đều tràn đầy quang mang rung động.
Cho dù là Lâm Lạc Phù, mặc dù nàng vẫn cho rằng Huyền Thiên không phải là người bình thường nhưng mà sự không bình thường của Huyền Thiên khiến nàng rất là rung động!
Huyền Thiên còn xuất sắc hơn so với ý lang quân trong lòng nàng hứa nguyện!
Nếu như không có Huyền Thiên thì nàng không biết trận tai nạn này nên hóa giải như thế nào nữa, hoặc là Lâm gia bị hủy diệt biến thành tro tàn, hoặc là nàng sống không bằng chết, nhận hết mọi sự nhục nhã.
– Thiên Thần – – -! Ta yêu huynh – – -!
Thần sắc Lâm Lạc Phù kích động hô to một tiếng, thân thể như nhũ yến nhào tới hướng Huyền Thiên.
Đối mặt với sự nhiệt tình của Lâm Lạc Phù thì Huyền Thiên liền mở ra hai tay, Lâm Lạc Phù trực tiếp nhào vào trong lồng ngực của hắn, bởi vì quá mức kích động nên nước mắt của Lâm Lạc Phù đều chảy ra.
Đây là nước mắt cao hứng, nước mắt vui sướng đến tận cùng.
– Cảm ơn huynh! Thiên Thần! Cảm ơn huynh!
Lâm Lạc Phù kích động nói.
– Thiên Thần – – -! Thiên Thần – – -!
– Thiên Thần – – -! Thiên Thần – – -!
…
…
Trong lúc đó vang lên tiếng hoan hô giống như tiếng long trời lở đất.
Võ giả Lâm gia trong lúc khiếp sợ kịp thời phản ứng lại, lớn tiếng la lên “Thiên Thần”, kích động rơi nước mắt quanh vàng mắt.
Bọn họ sao mà không kích động được chứ, nếu như không có Huyền Thiên thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi!
Nếu như nói Huyền Thiên chém chết ba vị vương giả của Tôn gia làm cho Lâm gia chỉ là khiếp sợ rung động, vậy mà từ hôm nay trở đi thì võ giả Lâm gia đối với Huyền Thiên thì chỉ có cúng bái mà thôi!
Huyền Thiên vỗ vỗ sau lưng Lâm Lạc Phù, nói:
– Ta đã nói rồi, có ta ở đây thì Lâm gia sẽ không có việc gì đâu!
– Ừ! ừ – – -!
Lâm Lạc Phù dùng sức gật gật đầu.
Lâm Hạo Thiên cùng năm vị vương giả Lâm gia rất nhanh đã bay tới, đều hướng về Huyền Thiên mà tạ ơn.
Cho dù là lão quái vật Lâm gia đã hơn một trăm tám mươi tuổi nhưng nhìn Huyền Thiên cùng đều là thần thái cung kính, cõi lòng tràn đầy cảm kích!
Cảm xúc của Lâm Lạc Phù đã cân bằng được một chút nên Huyền Thiên giúp nàng đứng ở bên cạnh, nói với Lâm Hạo Thiên:
– Lâm gia chủ, Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ theo lời bọn họ rốt cuộc là thứ gì vậy? Bọn họ đã truyền tin tức đến tổng bộ của liên minh tà phái thì chỉ sợ sẽ đưa tới địch nhân càng lợi hại hơn.
Thần sắc Lâm Hạo Thiên mỉm cười có chút cương cứng, phát ra một tiếng thở dài!
Lão quái vật Lâm gia chỉ vào chủ điện cách đó không xa nói:
– Nơi này không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, xin mời vào trong điện nói chuyện!
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, bay về hướng chủ điện Lâm gia.
Lâm Lạc Phù mở trừng hai mắt, Kiếm Hoàng Tầm Long Đồ sao? Nàng tuy là con gái của gia chủ nhưng cũng chưa từng nghe nói qua cái này.
Lão quái vật lâm gia nhìn thoáng qua Lâm Lạc Phù nói:
– Lạc Phù, con cũng cùng đi theo đi!
– Vâng, tằng thúc tổ!
Lâm Lạc Phù vui sướng nhẹ gật đầu, đuổi theo hướng Huyền Thiên.
Rất nhanh thì đoàn người đã tiến vào chủ điện Lâm gia, lão quái vật Lâm gia ngồi ở thủ tọa, Lâm Hạo Thiên cùng bốn vị vương giả ngồi ở chỗ ngồi bên phải, Huyền Thiên cùng Lâm Lạc Phù ngồi ở chỗ ngồi bên trái.
Trừ bấy nhiêu người ra thì chủ điện rộng lớn không còn người nào khác!
– Nghe nói thời đại thượng cổ có một vị Kiếm hoàng tu thành mắt thiên nhãn, ánh mắt nhìn xuyên thấu hết tất cả mọi sự việc hư thật thiệt giả!