“Cô nhóc Khương, đưa đám nhóc này rời đi đi!” Bạch Giang Nam đánh ra một chiêu, rồi nói với Khương Nhân.
Vị Lai gật đầu, kéo theo Bạch Trình chạy ra khỏi Cửa Thanh Đồng.
Bạch Trình cũng không còn cố chấp nữa, anh ta biết rất rõ tình trạng của bản thân mình hiện tại, ở lại nơi đây không chỉ không giúp ích được thêm chút xíu gì, mà còn có thể gây trở ngại cho lão tử của mình.
Nhóm người nhanh chóng chạy ra ngoài Cửa Thanh Đồng.
Trong Cửa Thanh Đồng, chỉ còn lại các vị cao thủ khí ngưng, vẫn còn đang giằng co.
Trong trận chiến này, hầu như trong lòng mọi người dường như đều đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, biết rằng nó sẽ đến, nhưng không biết khi nào nó sẽ đến, đến bây giờ đã bắt đầu chiến rồi, tuy rằng ngoài mặt đa số đều chỉ đang thăm dò, nhưng mọi người đều hiểu rõ trận chiến này nhất định phải có người chết.
Chúc Thị đã không thèm quan tâm đến thể diện của Tô Thị nữa rồi, Tiêu Thị tạm thời bị cuốn vào giữa, nếu như lần này Chúc Thị và Tiêu Thị đều không có thiệt hại, vậy thì sau này người đứng giữa là Tiêu Thị nhất định sẽ chịu sự lôi kéo từ hai thị tộc còn lại, còn đối với trận chiến này, Tiêu Thị vẫn luôn vờn mồi mà không hề thực sự ra sức.
Chúc Thái Hòa muốn chém Tô Văn Việt trước, ông ta bằng lòng làm người cầm đầu là bởi vì sau khi chém Tô Văn Việt xong ông ta sẽ rất có lợi. Bây giờ, hơn một nữa bản vẽ của Tô Thị đều đang nằm trong tay Chúc Thái Hòa, chỉ cần chém Tô Văn Việt, vậy thì món đồ mà Tô Thị âm mưu đoạt được cũng sẽ tự nhiên mà rơi vào trong tay của Chúc Thị và cái giá mà Chúc Thị phải trả, không gì khác chính là trả lại nhà họ Tô cho Lâm Ngữ Lam, đối với Chúc Thị mói nói thì đây chẳng qua chỉ là chuyện tiện tay mà thôi.
Tất cả những ai đang chiến đấu ở đó đều có một quả cân đặt đầy sức nặng của lợi ích trong trái tim.
Phía trên hang động.
Một thanh thần kiếm màu vàng sẫm dài năm mét từ trên không bổ xuống, trực tiếp chĩa thẳng vào người áo đen.
Khuôn mặt của người áo đen kinh hãi, không dám cứng rắn cản lại, anh ta mới phát hiện ra Trương Thác vẫn chưa hề dùng toàn bộ thực lực.
Người áo đen muốn tránh thanh kiếm khổng lồ trên bầu trời này, vừa lùi lại một bước thì nghe thấy sau lưng có tiếng nói vâng lên.
“Ý thức chiến đấu giống như rác rưởi vậy”