Chân Thế Thành kéo khóe môi.
Cứ việc Trường Hưng Hầu thế tử làm ra biểu tình kinh ngạc hoang mang, nhưng cả người hắn là trạng thái thả lỏng, mà lại là một loại thả lỏng quá độ.
Loại tình huống này, thường thường là may mắn trốn qua một số việc không tốt sau đó vô ý thức toát ra.
Hắn nhắc đến án giết người Trường Hưng Hầu thế tử việc gì phải trốn tránh? Nghe được hỏi về vụ án ‘Dương Quốc cữu’ chết bất đắc kỳ tử, vì sao lại thả lỏng?
Trong lòng Chân Thế Thành dần dần hiểu rõ.
Mà lúc này, phía sau truyền đến tiếng kêu sợ hãi.
Ba người vốn đang ở bên ngoài, thanh âm truyền đến nghe được rất rõ ràng.
“ Đây là ——” Chân Thế Thành phát hiện ra phương hướng náo ra động tĩnh lại là vườn hoa, nhất thời vừa mừng vừa sợ.
Sợ là những tiểu cô nương kia hẳn là gặp nguy hiểm gì đó, mừng chính là cứ vậy thì chẳng phải là có thể danh chính ngôn thuận tới xem rồi sao.
“ Xảy ra chuyện gì?” Trên mặt Trường Hưng Hầu tối tăm, nghiêm nghị hỏi hạ nhân vội vàng đi ngang qua.
Hạ nhân vội nói: “ Hầu gia, không hay rồi, trong hoa viên xông tới một con chó dữ, đang truy đuổi các cô nương!”
“Cái gì?” Trường Hưng Hầu sắc mặt đại biến, nhấc chân liền tiến về phía vườn hoa.
Những cô nương kia đều là quý nữ của nhà giao hảo, vạn nhất có nguy hiểm, vậy thì khó ăn nói rồi.
Trường Hưng Hầu thế tử sắc mặt còn khó coi hơn cả Trường Hưng Hầu, vội vàng đuổi theo.
Chân Thế Thành vuốt râu, nói thầm một tiếng trời cũng giúp ta, hô lên với thuộc hạ đi theo xa xa phía sau: “Còn không mau đi theo hỗ trợ!”
Vườn hoa bên này thật sự chính là gà bay chó chạy.
Khương Thiến sớm đã mệt đến đổ mồ hôi đầm đìa, hết lần này tới lần khác chó lớn lại như mèo vờn chuột rượt đuổi theo nàng.
Mắt thấy chó lớn lại sắp đuổi kịp, Khương Thiến đã gần hôn mê.
Súc sinh này sao cứ đuổi theo nàng không buông chứ, hoặc là cắn một cái cho thống khoái cũng được, hết lần này tới lần khác rượt rượt ngừng ngừng làm cho nàng mất hết cả mặt.
Nhị Ngưu vẻ mặt nghiêm túc.
Nó dễ dàng sao, vừa phải nghe nữ chủ nhân phân phó đem mọi chuyện làm ầm ỹ, lại phải chịu đựng ma âm của những nữ nhân này, còn phải đối phó với mấy người cầm côn bổng chạy tới.
Trong hỗn loạn, Khương Tự trốn ở bên cạnh một lùm hoa mộc không gần không xa, khóe môi treo cao.
Nàng thật sự không nghĩ tới Nhị Ngưu thế mà chạy vào Hầu phủ.
Có Nhị Ngưu ở đây, muốn gây ra chút động tĩnh dẫn Chân đại nhân tới cũng thật dễ dàng.
Lúc này hẳn là có động tĩnh rồi đi?
Khương Tự nhìn về một phương hướng nào đó, liền gặp phụ tử Trường Hưng Hầu vội vàng chạy đến, đến chậm mấy bước không thể nghi ngờ chính là vị ‘Huyện úy’ mới cáo biệt xong kia.
“ Nhị Ngưu ——” Khương Tự khẽ gọi một tiếng.
Trong cơn hỗn loạn, âm thanh khẽ gọi của nàng ngoại trừ Khương Tiếu bên người thì không có người nào khác nghe được, nhưng nháy mắt Nhị Ngưu lại quay đầu.
Thính giác của chó cũng không phải con người có thể so được.
Khương Tự ẩn nấp khoa tay làm một thủ thế.
Chân trước Nhị Ngưu vừa rơi xuống đất liền dừng lại, đột nhiên thay đổi phương hướng.
Khương Thiến vẫn chưa hết sợ hãi, vừa lộ ra tươi cười may mắn, nhưng rất nhanh ý cười liền chuyển thành kinh hãi.
Phương hướng mà con chó kia chạy đi chính là bụi hoa Thược Dược ban đầu.
Không biết có phải là bởi vì nguyên nhân ‘phân bón’ quá tốt hay không, mà một mảng lớn Thược Dược này nở quá tà môn, đến lúc này vẫn hoa nở không tàn.
Phu nhân quý nữ Kinh thành thậm chí các nam nhân đọc qua mấy ngày sách đều khá thích phong nhã, nếu là dòng dõi cao hoặc là giao tình tốt nói đến ngắm hoa thì khó mà từ chối được.
Mảnh Thược Dược chôn thi thể này bao người lăn qua lộn lại thưởng thức, vợ chồng bọn họ khó tránh khỏi hãi hùng khiếp vía.
Bây giờ mảnh nhỏ hoa Thược Dược có chôn thi thể ấy đã lặng lẽ dời chỗ, chống đỡ qua buổi ngắm hoa yến này không sai biệt lắm sẽ trở nên khô héo, đến lúc đó thanh lý toàn bộ Thược Dược hoa là đã có thể an tâm.
Nhưng bây giờ súc sinh kia lại chạy đến bụi hoa Thược Dược ban đầu, có thể nào không khiến Khương Thiến hoa dung thất sắc.
Đồng dạng sắc mặt đại biến còn có Trường Hưng Hầu thế tử.
“ Mau loạn côn đánh chết con chó kia!” Trường Hưng Hầu thế tử hét lớn.
Nhị Ngưu liếc Trường Hưng Hầu thế tử một chút, thân thể đột nhiên dừng lại, hai cái chân trước nhanh chóng đào bới.
Trong lúc nhất thời bụi đất tung bay, ngay cả nhóm quý nữ vốn bị dọa đến chạy trốn tứ phía cũng đều lặng lẽ thò đầu ra.
Con chó lớn này đang tìm thịt xương sao?