Kiến thức của người này rất sâu, hiểu biết cũng rất rộng, hắn ta rốt cục có thực lực như thế nào?
Cố Thanh Sơn nghĩ, liền ra hiệu cho Diệp Phi Ly: “Hồn lực cậu dự trữ có đủ không?”
Diệp Phi Ly nói: “Yên tâm, trước khi tôi xuất phát đã chuẩn bị theo hạn mức cao nhất rồi.”
Hắn ta phát động hồn lực, lại làm ra một bình đồ uống hồn lực, đưa cho Đại Ca.
Đại Ca không nói gì, nhận lấy, một hơi uống sạch.
Diệp Phi Ly lập tức lại đưa cho một bình nữa.
Đại Ca lại uống hết.
…
Sau hai mươi lăm bình.
Diệp Phi Ly thở dốc nói: “Không được rồi, tôi phải nghỉ ngơi một lúc.”
Đại Ca thở dài, thỏa mãn nói: “Đa tạ đa tạ, hôm nay thế là được rồi, uống tiếp thì cũng lãng phí… Tôi cũng không thể một lúc mà khỏe ngay được.”
“Chờ tôi nghỉ ngơi xong, cần thì cứ nói bất cứ lúc nào.” Diệp Phi Ly nói.
Đại Ca hài lòng gật đầu.
Hắn ta đứng lên, đi đến bên cạnh lan can, nhìn chăm chú vào hư không bên ngoài.
Phi thuyền Nữ Vương Kinh Cức đang vẽ ra một quỹ đạo hình vòng cung dài, không ngừng điều chỉnh phương hướng đi về phía trước.
Bên ngoài đã không còn nhìn thấy lối vào của các thế giới kỳ lạ.
Cả hư không u ám, lờ mờ có thể nhìn thấy đây là một thông đạo khí lưu hình tròn trống trải mà rộng lớn, làm cho phi thuyền thuận theo phương hướng như vậy mà đi về phía trước.
Nhưng phương hướng nào thì căn bản là không rõ.
“Hình như chúng ta đang ở một đường bay bí ẩn hay sao ấy?” Đại Ca nói.
“Đúng vậy, đây là một đường bay cá nhân bí mật.” Trương Anh Hào nói.
“Điểm đến của chúng ta ở đâu?” Đại Ca lại hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Thế giới Ẩn Ngữ, tôi có một ít đồ vật quan trọng cần đến đó tìm.”
Liên quan đến chuyện này, Laura vừa hay có thuyền, mà Trương Anh Hào lại cung cấp một đường bay bí mật.
…Là một sát thủ, Trương Anh Hào có thể sống tốt trong chín trăm triệu tầng thế giới, anh ta đương nhiên có cách.
Huống hồ thế giới Ẩn Ngữ lại là nơi nổi tiếng lẫy lừng trong thế lực làm ăn kinh doanh ngầm.
Trên mặt Đại Ca lộ vẻ suy nghĩ sâu xa: “Thế giới đó… Tôi nhớ hình như là một thế giới ngầm chuyên dùng để mọi người ma bán đồ phi pháp, không dễ tìm thấy. Cậu chắc chắn thế giới đó có ích cho trận đấu sắp tới của chúng ta?”
“Tôi chắc chắn.” Cố Thanh Sơn nói.
Người tạo vật của Đất có thể nhìn thấy tương lai.
Nó chuẩn bị rất nhiều.
…Nhất định là nó có gì đó muốn nói với mình.
Đại Ca nói: “Được thôi. Đúng rồi, Trật Tự thế nào rồi?”
“Trật Tự Ma Vương vẫn nhắc nhở tôi trốn mau đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca nghe xong, liền quay về boong tàu nằm, lười biếng nói: “Nếu tất cả đều thuận lợi, vậy thì tôi lại nghỉ ngơi một lát, có việc thì gọi tôi.”
Trương Anh Hào lật bản đồ xem, nói: “Phía trước có một trạm tiếp tế, chúng ta vượt qua từ bên cạnh, chắc đi khoảng hơn nửa ngày nữa là sẽ đến thế giới Ẩn Ngữ.”
Mọi người liền bắt đầu nghỉ ngơi.
Diệp Phi Ly chơi trò chơi.
Đại Ca thấy rất hứng thú, nghiêm túc ngồi bên cạnh nhìn.
Cố Thanh Sơn và Trương Anh Hào uống rượu, nói chuyện với nhau về hành trình hơn một năm nay.
“Hỗn Loạn có thật sự giống như cậu nói, là một loại sức mạnh trợ giúp theo đặc điểm của từng cá nhân?” Trương Anh Hào hứng thú hỏi.
“A, đúng thế, nó rất thú vị, nhưng thứ đồ này còn rất nhiều chỗ chưa biết, tôi cũng không nắm chắc được hoàn toàn.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nói như vậy, có cơ hội tôi sẽ thử một chút. Dù sao thực lực của tôi cũng khá yếu, cần bổ sung một ít.” Trương Anh Hào nói.
Cố Thanh Sơn nhắc nhở: “Phải coi chừng Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, nó là sứ giả phân tán Hỗn Loạn, rất có khả năng có cách để khống chế ngược lại.”
Trương Anh Hào hạ giọng hỏi: “Đúng rồi, sao cậu lại muốn đi thế giới Ẩn Ngữ?”
“Tôi từng có cơ hội đến thế giới Ẩn Ngữ, trong đó có lẽ có một ít đồ mà tiền bối để lại cho tôi, nhưng lúc ấy tôi bị người khác làm phiền, cho nên chưa đi được.” Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào cười nói: “Đồ vật? Nơi đó đồ gì cũng có, đồ gì cũng bán.”
“Thật ra tôi cũng không quen thuộc với thế giới kia lắm.”
“Nói cho ngay thì nó cũng đơn giản lắm. Những kẻ hoạt động trong thế giới ngầm đều sợ bị chơi xỏ, cho nên thế giới Ẩn Ngữ liền trở thành một thế giới giao dịch được mọi người ngầm thừa nhận. Nơi đó vô cùng phát triển.”
“Thế giới giao dịch? Thực ra tôi từng đi qua thế giới chợ đen gọi là thế giới Lưu Sa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thế giới Ẩn Ngữ là chợ đen cao cấp nhất.” Trương Anh Hào nói.
“Nó tốt ở chỗ nào? Chẳng lẽ có biện pháp hay quy tắc bảo vệ gì sao?”
“Đúng là như thế. Cả thế giới Ẩn Ngữ được thiết lập một quy tắc nghiêm ngặt: khi đang ở trong thế giới ấy, bất cứ người nào chỉ cần im miệng không nói chuyện, người khác sẽ không có cách nào làm tổn thương đến hắn.”
“Nếu có người cố ý làm tổn thương thì sao?”
“Pháp tắc thế giới sẽ đá hắn ra ngoài, truyền tống ngẫu nhiên đến một thế giới cực kỳ xa khác.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Thảo nào gọi là thế giới Ẩn Ngữ. Nói như vậy, có thể bảo đảm được giao dịch an toàn.”