Thấy “Lạc Khuynh Thành” không quan tâm tới hắn, ánh mắt tên thiếu tông chủ mang theo không vui, trong mắt mang theo hào quang hung ác, lúc này hắn áp chế và vội vàng nó.
Biết rõ hắn suy nghĩ cái gì, nội tâm Nhiếp Vân cười lạnh nhưng không nói chuyện, cùng này cùng tiến vào trong đại điện.
Trong đại điện đã có đủ khách mời, những người đang ngồi nơi đây mỉm cười vui vẻ, đại hôn của thiếu tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung là thịnh hội cực kỳ long trọng.
Những khách mới này đa số là cao tầng của Phỉ Thúy Kiếm Cung cao tầng, cũng có một ít cường giả là đại gia tộc tới tham dự, bọn họ tề tụ một đường và tươi cười vui vẻ.
Ngẩng đầu nhìn lên, một trung niên nhân ngồi ở chủ vị, hai bên trái phải là một lão giả.
Trung niên nhân này mặt như than chì, trên đầu mang theo vương miện, toàn thân tỏa ra uy áp tự nhiên hình thành, hắn chính là tông chủ.
– Quả nhiên là Bí Cảnh cửu trọng.
Liếc mắt nhìn, Nhiếp Vân phát hiện khí tức của hắn phi thường tiếp cận lão tửu quỷ nhưng lại có khác, lão tửu quỷ là linh hồn biến dị, có được uy lực Toái Thần, mà hắn giơ tay nhấc chân mang theo khí tràng của Bí Cảnh cửu trọng, hoàn toàn khác nhau.
– Tại sao khí tức trên người hắn lại quen thuộc như thế?
Đột nhiên đôi mắt Nhiếp Vân bắn ra khí tràng cường đại, dường như cảm ứng được khí tức quen thuộc, cụ thể là cái gì thì hắn không rõ.
– Linh hồn hai ngàn thê độ…
Căn cứ linh hồn chấn động của đối phương, Nhiếp Vân lặng lẽ suy tính một chút, có lẽ chỉ có hai ngàn thê độ, nếu lão tửu quỷ nói không sai, hắn có thể mượn lực lượng đặc thù tăng lên ba ngàn, thực lực không thể khinh thường.
Ba ngàn thê độ và là Bí Cảnh cửu trọng chính thức, mặc dù mình cũng không úy kỵ nhưng dù sao cũng tới gần Bắc Đẩu tinh phủ, sâu trong thời không loạn lưu thế này, chuẩn bị thỏa đáng một chút cũng không tệ.
Hai tên trưởng lão hai bên trái phải của tên tông chủ có linh hồn chỉ đạt một ngàn năm trăm thê độ nhưng đột phá Bí Cảnh cửu trọng chân chính, cũng không phải phương pháp phá rồi lại lập đạt tới Toái Thần.
Xem ra bọn họ thông qua tế tự đạt được Tiên Thiên linh khí đã là sự thật, vừa vặn mình có thể xem thừa cơ đạt được một ít hay không, từ đó trực tiếp đạt được đột phá chân chính!
– Thật xinh đẹp!
– Thiếu cung chủ muốn cưới nữ tử tên là Lạc Khuynh Thành? Quả nhiên thanh thuần động lòng người…
– Thật đẹp, kiếm tâm thế giới chúng ta chưa từng xuất hiện nữ tử xinh đẹp như thế, khó trách Giang Thiệp động tâm, đổi lại là ta cũng động tâm a.
– Đúng thế, có thể lấy được nữ tử đẹp như vậy, có chết cũng đáng…
Nhìn thấy “Lạc Khuynh Thành” đi tới, ánh mắt người trong đại điện tập trung nhìn sang.
– Yên tĩnh! Hôm nay là ngày thiếu tông chủ Phỉ Thúy Tiên Cung chúng ta đại hôn, mở tiệc chiêu đãi chư vị, cộng đồng làm nhân vật chứng kiến cho đôi tân nhân.
Thấy đám người “Lạc Khuynh Thành” tiến vào đại điện, tông chủ đứng lên tươi cười, lúc này hắn đứng lên cắt ngang lời của mọi người.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
– Ăn ngon thật!
Vào lúc trong đại điện yên tĩnh không ai lên tiếng, đột nhiên sâu bên trong có tiếng hàm răng va chạm với nhau vang lên, hơn nữa còn có lời nói hưởng thụ mỹ thực ngon lành vang lên.
Sắc mặt Nhiếp Vân vui vẻ, hắn vội vàng quay đầu nhìn sang, chỉ thấy tiểu Long đang lắc lắc cái đuôi, trước mặt là một bàn đầy ấp thức ăn, đôi mắt đang nheo lại hưởng thụ đồ ăn.
Thấy hắn nhìn qua, cái đầu của nó nhìn sang sau đó nheo mắt, dường như cũng nhìn ra hắn đang ngụy trang nên cười trộm không thôi.
Thấy nó cười trộm, Nhiếp Vân xấu hổ vội vàng xoay đầu lại.
Ngụy trang thành nữ nhân thật sự không mái, đợi xử lý xong chuyện này sẽ…
– Khục khục!
Thấy ánh mắt mọi người bị tiểu Long hấp dẫn, tông chủ cũng có chút khó coi, hắn biết rõ “Kim Giáp Long” nhìn không lớn kia rất mạnh, cho dù ba người bọn họ có liên thủ cũng không phải đối thủ của nó.