– Nha đầu ngốc, không nên suy nghĩ bậy bạ, chúng ta sẽ không chết già, cũng không phải không gặp gỡ, hiện tại ta đáp ứng ngươi, mặc dù ta đi Linh giới, trong năm ngàn năm nếu ngươi không tới Linh giới, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp quay về tìm ngươi, cũng cưới ngươi thành tân nương xinh đẹp của ta.
Ôm thân thể mềm mại của nữ hài, Nhiếp Vân nói nhỏ bên tai nàng.
– Nhiếp Vân!
Nghe được thiếu niên nói thế, thân thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành chấn động, nước mắt rơi lã chã, đồng thời nội tâm không ngừng kêu gào.
– Năm ngàn năm, ta sẽ chờ ngươi năm ngàn năm! Đến chết cũng không đổi!
– Cho dù ngươi nói dối, dù ngươi đang gạt ta, chỉ cần có những lời này… Cũng đáng…
Linh giới đến Nhân giới có ngăn cách đáng sợ, không phải ai cũng có thể vượt qua, Lạc Khuynh Thành biết rõ thiếu niên nói những lời này là an ủi nàng nhưng nàng cam nguyện tin tưởng!
– Mặc y phục lên đi!
“Nghe” được tiếng lòng của nữ hài, cũng ôm nàng vào trong ngực, nàng yên tĩnh nằm trong ngực của hắn không buông ra, Nhiếp Vân nói.
– Ân!
Đạt được hứa hẹn, cảm xúc Lạc Khuynh Thành tốt hơn rất nhiều, cũng đổi bộ y phục mới.
Nạp vật đan điền, không gian linh binh các loại, không thể cho người ta ăn gian, nếu lấy những thứ như quần áo thì không có gì.
– Quần áo của ngươi cũng cho ta một kiện.
Nhiếp Vân cười nói.
– Ân? Cho ngươi, ngươi muốn y phục của ta làm cái gì?
Lạc Khuynh Thành sửng sốt.
– Ngươi xem!
Thân thể Nhiếp Vân chấn động, hắn vận chuyển ngụy trang chi khí sau đó cải biến bộ dạng của mình, hắn biến thành bộ dạng giống như đúc Lạc Khuynh Thành.
– Ngươi…
Nhìn thấy thiếu niên mà mình yêu say đắm biến thành bộ dạng của nàng, gương mặt Lạc Khuynh Thành đỏ lên, đang muốn mắng hắn không đứng đắn, đột nhiên hiểu ra, đôi mắt mở to.
– Ngươi muốn ngụy trang thành ta tham gia hôn lễ?
– Ân, ngươi bây giờ đáp ứng làm tân nương của ta sau năm ngàn năm nữa, đương nhiên không thể gả cho người khác, yên tâm đi, ta sẽ tham gia hôn lễ, ta vừa lúc có thể làm việc, nhìn xem có thể từ trong miệng tên thiếu tông chủ kia lấy được tin tức chúng ta cần hay không!
Nhiếp Vân gật đầu.
Lạc Khuynh Thành xinh đẹp đơn thuần, khuynh quốc khuynh thành không giả, tên thiếu tông chủ gì đó của kiếm tâm thế giới vừa ý, hơn nữa xem thành điều kiện gả cho hắn, Nhiếp Vân vẫn cảm thấy có chút không đúng.
Hiện tại lao ra đại triển quyền cước và bức bách cũng có thể làm được, nhưng khẳng định không chiếm được tin tức mà mình muốn biết, cho nên ngụy trang thành Lạc Khuynh Thành, hành sự tùy theo hoàn cảnh là lựa chọn tốt nhất.
– Được rồi… Được rồi, ngươi phải cẩn thận!
Lạc Khuynh Thành không biết suy nghĩ của hắn, chỉ biết hắn đang bảo vệ mình, nội tâm ngòn ngọt, nàng lấy một bộ y phục mặc lên cho thiếu niên, dịu dàng ngoan ngoãn như thê tử, gương mặt đỏ hồng.
– Ngươi còn không yên tâm thực lực của ta hay sao?
Thấy vẻ mặt của nàng như vậy, Nhiếp Vân cười nói.
– Ta chỉ sợ tên thiếu tông chủ kia tân tân khổ khổ muốn cưới nữ tử thành thê tử lại là nam nhân biến hóa, hắn có bị tức chết hay không mà thôi…
Đạt được thiếu niên hứa hẹn, tâm tình của Lạc Khuynh Thành tốt hơn rất nhiều, trong đầu nhớ tới lúc động phòng, tên thiếu tông chủ đột nhiên phát hiện tân nương là nam nhân biến hóa thì nàng bật cười.