– Hẳn là không thể đi lên rồi, U Vô Tận cũng không được…
Dưới đài có người dùng chân nguyên truyền âm nghị luận, đấu bán kết đến trình độ này, mấy tỉ người toàn bộ trường thi đấu đều không thế ồn ào được, tĩnh tâm và chờ đợi thành tích cuối cùng, đợi cho những này lúc đi lên bậc thứ 31, bất kể là ai chiến đấu với, thì đều là một màn chiến đấu vô cùng phấn khích.
Đúng lúc này, Tiêu Đạo Tử luôn luôn lơ lửng ở trên bầu trời Phong Thần Đài mở hai mắt ra, thanh âm nhàn nhạt lại truyền khắp toàn trường.
– Nếu người đi lên bậc thứ 31 là số lẻ, như vậy người đi lên đầu tiên liệt vào thứ nhất, cũng chính là U Vô Tận, có thể miễn chiến, trực tiếp leo lên bậc thứ 32, người còn lại chiến đấu với nhau, người thắng trèo lên bậc thứ 32.
– Số lẻ, U Vô Tận miễn chiến?
– Đúng là chiếm tiện nghi lớn, cách mấy bậc trước đó, cho dù miễn chiến cũng tiết kiệm được rất nhiều thể lực, mà hiện tại, đến bậc thứ 31 rồi, miễn chiến một lần, ưu đãi quá lớn!
– Không sai, năm người này đều là cao thủ đỉnh cao, toàn bộ bọn họ rất có thể leo lên bậc thứ 31, đến lúc đó miễn chiến một lần, có thể khiến U Vô Tận càng leo lên cao hơn.
Giống Phượng tộc thượng cổ, hướng sinh (giống người hướng dẫn tình nguyện) Thánh địa chỗ Kiếm Vô Huyết, bao gồm các đệ tử chỗ tông môn Tử kiếm khách đều cảm thấy rất không công bằng.
Mà Thiên Minh Đại Thánh Địa lại hoan hô!
– Ha ha ha, thật tốt quá, U sư huynh có thể miễn chiến. Tuy nhiên U sư huynh cũng xứng đáng được nó, thành tích của U sư huynh là tốt nhất.
– Như vậy, U sư huynh có hi vọng tấn công bậc thứ 32, 33!
– Kỳ thật U sư huynh cho dù không được miễn chiến, cũng có thể dễ dàng thắng lợi!
Ở trên Phong Thần Đài, U Vô Tận mặt không đổi sắc, hai đấm lại hơi hơi nắm chặt:
– Tốt lắm! Đây là quy tắc rất có lợi cho ta.
Cho dù U Vô Tận cực độ tự phụ, đối mặt với Phong Thần Đài cao không thể với tới, hắn cũng không có lo lắng. Nếu có thể tiết kiệm một ít thể lực thì ưu đãi rất lớn.
– Nếu ta có thể miễn chiến một lần, ta sẽ lấy được thành tích càng chói mắt hơn, thậm chí khiến Ma Thủy Thiên Tôn chú ý!
U Vô Tận tràn ngập tin tưởng!
– Bắt đầu leo lên đi!
Tiêu Đạo Tử mờ nhạt nói một câu, một lần nữa nhắm hai mắt lại, ngồi xếp bằng trên hư không.
Năm cao thủ đỉnh cao đến từ 100 đại thế giới, cùng nhau nhảy lên vách đá Phong Thần Đài.
Mà vừa tiếp xúc với vách đá trong nháy mắt. Lâm Minh lập tức cảm thấy áp lực không nhỏ.
– Uy áp thật cường đại, hơn nữa… Không chỉ áp lực đến từ chân nguyên, mà còn đến từ linh hồn…
Lâm Minh cảm giác, trong nháy mắt mình leo lên bậc thứ 30 Phong Thần Đài, liền có một cỗ lực lượng cuồng mãnh, nhảy vào trong tinh thần chi hải của mình.
– Uy áp linh hồn đối với ta mà nói không tính là cái gì. Nhưng mà đối với những người khác mà nói, chắc là một khảo nghiệm không nhỏ.
Sau khi Lâm Minh ở Thần Mộng giới tinh luyện linh hồn, linh hồn lực của hắn hơn xa võ giả cùng giai, loại uy áp linh hồn này hắn vẫn có thể thoải mái chịu đựng được.
Hắn vững bước bay lên vách đá thô ráp của Phong Thần Đài.
Càng đến tầng đỉnh, Lâm Minh càng cảm thấy ý cảnh trên vách đá bậc thứ 33 của Phong Thần Đài càng mãnh liệt.
Mà những người khác cũng không ung dung như Lâm Minh.
Leo lên Phong Thần Đài, các loại ảo giác nhao nhao đánh úp lại!
Chinh chiến! Giết chóc! Tâm ma!
Long Nha chỉ cảm thấy mình dường như leo lên Tu La tràng, bên tai hắn, toàn bộ đều là tiếng oán khóc của oán linh!
Thanh âm mạnh mẽ, chấn rung màng nhĩ, từng đạo kiếm khí, xuyên qua thân thể mình, dường như muốn bầm thây hắn thành vạn đoạn.
– Phong Thần Đài. Quả nhiên danh bất hư truyền, thú vị!
Long Nha nhắm mắt lại, thời điểm lại lần nữa mở ra, con ngươi của hắn hoàn toàn thay đổi, đồng tử như một cây tế châm, mà xung quanh cây tế châm lại bao phủ hoa văn kỳ dị.
Cặp mắt thần bí khó lường như vậy, khiến người ta không dám đối diện, dường như liếc hắn một cái, linh hồn đều bị hút vào vậy.
Sau khi hai tròng mắt biến dị. Tất cả ảo giác, đều bị ánh mắt Long Nha đảo qua, căn bản không ảnh hưởng được tới tâm thần hắn.
Hắn bắt đầu vững bước bay lên, nhưng mà mặt Long Nha nhìn về phía Phong Thần Đài, cho nên không có người nào nhận ra được ánh mắt khác thường của hắn.
Mà về phần U Vô Tận, Kiếm Vô Huyết cũng cố gắng rất nhiều.
– Lúc này mới là bậc thứ 31 mà đã khủng bố như vậy rồi!
Kiếm Vô Huyết nhíu nhíu mày.
– Sát Lục kiếm ý, bùng nổ!
1 khắc kia, mi tâm của Kiếm Vô Huyết sáng lên thần mang đỏ thẫm, sát khí toàn thân hắn ngưng hóa đến mức tận cùng, dùng sát khí của bản thân để chống lại ảo giác.
Không ngừng leo lên, trên trán Kiếm Vô Huyết thấm ra mồ hôi, đi lại khó khăn, hiển nhiên hắn không được thoải mái như Long Nha.
Về phần U Vô Tận, gần như Kiếm Vô Huyết, cũng là bằng vào thực lực thâm hậu của mình, cứng rắn đối kháng uy áp, leo lên bậc thứ 31, đối với hắn cũng là một cuộc khảo nghiệm thật lớn!
Mà ở trong năm người, Tử kiếm khách rơi xuống cuối cùng, hắn sắc mặt tái nhợt, ngón tay phát run, từng bước một khó khăn leo lên trên, nhưng mà hắn lại giống như người rơi vào vũng bùn vậy, tốc độ càng ngày càng chậm.
– Những thứ này đều là ảo giác! Đều là ảo giác! Không ảnh hưởng được tới ta! Không ảnh hướng được tới ta!
Tử kiếm khách hò hét ở trong lòng, muốn hoàn toàn dứt bỏ những cảnh tượng lung tung trong đầu này, nhưng mà lúc này, trạng thái thân thể hắn không tốt, thể lực bị tiêu hao không ít, hiện tại đối mặt với hai tầng uy áp linh hồn và chân nguyên trên Phong Thần Đài, hắn có chút không chống đỡ được.
Ảo thuật đúng là cường đại, cho dù ngươi biết rõ nó là ảo thuật, nhưng cũng bị ảnh hưởng.
– Ta… Dừng ở cuối cùng sao? Ta kém cỏi nhất sao?
Ảo giác và sự thật không ngừng thay đổi, Tử kiếm khách chỉ cảm thấy thể lực của mình đang nhanh chóng trôi qua, mà cảnh tượng không ngừng luân phiên thoáng hiện, hắn loáng thoáng thấy được, đám người Lâm Minh, Long Nha đều đã bỏ xa hắn một khoảng lớn.
Hắn giống như một phàm nhân ngã xuống vách núi cao, trọng thương sắp chết, muốn leo lên vách núi cao không thấy đỉnh kia, nhưng mà đó là chuyện căn bản khiến người ta tuyệt vọng.
…