Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào Đại Ca.
Con ngươi Laura đảo một vòng, nhỏ giọng thì thầm: “Không nói những cái khác, cuối cùng em đã hiểu vì sao người này lại trở thành Hỗ Cứu giả của Cố Thanh Sơn rồi!”
“Đúng vậy, anh ta thật sự đã cứu Cố Thanh Sơn thoát ra khỏi tình cảnh nguy hiểm nhất kia rồi!” Yilia nói đầy đồng cảm.
Thế nhưng…
Vấn đề quan trọng hơn là…
Cho dù Đại Ca sử dụng sức mạnh của Ma Long, chuyện hắn ta biết cũng quá là nhiều.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Đại Ca, rốt cuộc anh là ai?”
“A, cái này à, kỳ thật lúc anh cứu tôi, tôi đang chiến đấu với Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.” Đại Ca giơ quyển sách trên tay lên.
Quyển sách dựng đứng giữa không trung, tự động lật trang.
Đám Cố Thanh Sơn thấy được tình cảnh Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả chiến đấu với Đại Ca.
Đại Ca tiếp tục nói: “Tôi vẫn luôn một lòng ngăn cản Hỗn Loạn lan tràn, kết quả là bởi vì thương thế quá nặng, không phát huy được sức mạnh, cho nên bị nó đánh bại. Ngay khi ấy, anh đã cứu tôi.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Cho nên vừa rồi anh đang bố trí biện pháp để đối phó Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả?”
“Chính xác! Tôi thấy mấy người đều không quan tâm chuyện này, cho nên không bằng để tôi làm trước một vài chuyện.”
Đại Ca nhìn về phía đám người với ánh mắt nghi ngờ, thản nhiên nói: “Thế nào? Tôi tranh thủ thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến, chẳng lẽ có cái gì không đúng sao?”
Đám người giật mình, đồng thời lắc đầu.
Đối với Đại Ca mà nói, đúng là hắn ta đã tiến hành bố trí để chống lại Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Nhưng đồng thời hắn ta cũng làm được một chuyện khác.
Cố Thanh Sơn vỗ vỗ bờ vai của hắn ta, khen: “Anh làm quá đúng!”
Laura cũng nói theo: “Đúng vậy, ah đã cứu vớt người nào đó rồi đấy!”
Đại Ca duỗi lưng một cái rồi ngáp: “Ừm, như vậy cũng tốt, tôi chỉ có thể làm được như thế thôi.”
Thân thể của hắn ta cong vẹo, hai mắt đã nhắm lại, miệng vẫn nói:
“Sau đó phải dựa vào các người!”
“… Đừng để lúc tôi tỉnh lại…”
“… Phát hiện…”
“… Mọi thứ đều đã kết thúc…”
Hắn ta ngã xuống.
Cố Thanh Sơn vội vàng đỡ lấy hắn ta, cẩn thận đặt xuống ở ghế sa-lon.
Mấy người còn lại đi tới.
“Chết rồi à?” Diệp Phi Ly hỏi.
“Không, hình như anh ta rơi vào một loại trạng thái ngủ say.” Trương Anh Hào nói.
“Theo như anh ta nói thì thương thế của anh ta vốn rất nghiêm trọng. Có lẽ vừa rồi liên hợp lại với Ma Long để phóng thích sức mạnh, đã tiêu hao hết thể lực của anh ta.” Laura phỏng đoán.
Cố Thanh Sơn nói: “Để anh ta nghỉ ngơi đi, bây giờ chúng ta nên xuất thủ!”
Hắn nhìn về phía giao diện màu máu trước mắt, chỉ thấy phía trên vẫn hiện lên dòng nhắc nhở bảo hắn nhanh chóng thoát đi.
“Laura, em bảo vệ vương quốc của mình cẩn thận. Anh Hào, Phi Ly, mấy người chúng ta rời đi ngay lập tức!” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.” Trương Anh Hào nói.
“Lúc nào tôi cũng có thể xuất phát.” Diệp Phi Ly nói.
“Không được! Tại sao anh phải đi?” Laura bất mãn hỏi.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm trước mặt cô bé, ấm giọng: “Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nhất quyết muốn hủy diệt Trật Tự, chỉ cần bọn anh đi, nó sẽ đuổi theo bọn anh, sẽ không động tới quốc gia của em.”
“Không được, Cố Thanh Sơn, em muốn tác chiến cùng anh!” Laura nắm chặt quả đấm nhỏ, nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, trong ánh mắt có một chút sầu lo: “Đồ ngốc, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả là quái vật ăn linh hồn, trong khắp chín trăm tầng thế giới chưa ai có thể chiến thắng nó. Bọn anh cũng chỉ có thể vừa vật lộn với nó vừa nghĩ biện pháp, tuyệt không thể liên lụy đến em.”
“Cái này không gọi là liên lụy, em tự nguyện gia nhập cùng các anh.” Laura nói.
“Không được, em còn quá nhỏ, em cần trưởng thành nhiều hơn. Trước khi em lớn, anh không thể để cho em đối mặt với dạng quái vật như Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.” Cố Thanh Sơn nói.
Laura lui lại một bước, miệng mím thật chặt.
Cô bé nhìn ánh mắt kiên định của Cố Thanh Sơn, trong lòng biết không thể thuyết phục được đối phương.
“Người đâu, chuẩn bị thuyền cho bọn họ!”
“Đồ tồi, em không muốn nhìn thấy anh nữa.”
Laura quay đầu chạy ra khỏi phòng.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm trên mặt đất, nhất thời không nhúc nhích.
“Nữ vương bệ hạ tức giận rồi!” Trương Anh Hào nhún nhún vai nói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu: “Tức giận cũng đành thôi. Chưa ai có thể ngăn cản thuật pháp hấp thụ linh hồn của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cả!”
“Phải xử lý người này như nào đây?” Diệp Phi Ly hỏi.
Hắn chỉ chỉ Đại Ca đang nằm ngáy o o.
“Mang theo!” Cố Thanh Sơn nói.