Chừng trăm người này vung tay, tràng diện nhất thời cực kỳ hỗn loạn.
Bất quá, đám người Trầm Trúc Nhi, Vũ An Quốc vẫn hiện ra phong thải cường hoành, lực lượng mọi người không sai biệt lắm, nhưng không có nghĩa là chiến lực tương đồng, này còn phải xem kỹ xảo mà từng người nắm giữ.
Vương giả chính là Vương giả, cảnh giới không sai biệt lắm, chiến lực của bọn họ sẽ cao hơn một bậc.
Trừ Ngô Triết có chút kém, năm người khác đều xông vào trước nhất, một bên oanh những người khác, một bên xuất thủ lẫn nhau, cướp giật giọt Thiên Nguyên Chân Dịch kia.
– Cút ngay!
Một lão giả nhấn qua Lăng Hàn, lực lượng tiếp cận Nhật Nguyệt Cảnh chấn động, này là lực lượng cao nhất mà nơi đây có thể dung nạp, chí ít đối với người từ ngoài đến là như thế, vượt qua lực lượng này sẽ bị cấm chế nhằm vào.
Đây cơ hồ là vô địch!
– Tuổi một xấp dầy, nói lại một chút cũng không khách khí, thực sự là muốn ăn đòn.
Lăng Hàn hừ một tiếng, Tiên Ma Kiếm tế xuất, triển khai Lôi Đình kiếm pháp.
– Cái gì!
Lão giả rên lên một tiếng, trên người đã trúng một kiếm, nhất thời bị chém bay ra ngoài.
Hắn sợ hãi, một kiếm này quá nhanh, hắn gần như không bắt được quỹ tích của kiếm quang đã bị chém trúng. Hơn nữa, lực phá hoại của một kiếm này cũng hết sức kinh người, xé ra nguyên lực hộ thuẫn của hắn, nhập thịt ba tấc.
Tê, nếu chính diện chống lại, đối phương xuất liên tục mười mấy kiếm, tuyệt đối có thể chém nát hắn.
Làm sao có thể!
Nhanh như vậy lại cường như thế, làm sao có thể dung hợp một chỗ?
Hắn còn chưa nghĩ xong, Lăng Hàn đã vọt tới, thình thịch thình thịch thình thịch, mấy kiếm chém qua, liền có cường giả bị hắn chém bay, để hắn đổ mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy nhìn bao nhiêu lần cũng không có tác dụng, hắn căn bản không cách nào phá giải.
Trừ khi lực lượng của mình mạnh hơn một mảng lớn, hay ở trên nhân số giữ lấy ưu thế, bằng không một đối một mà nói, hắn tuyệt đối không địch lại, hơn nữa sẽ bại cực nhanh.
Lăng Hàn một đường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, thành đệ thất Vương giả trẻ tuổi ở đây, mà ở mọi người nghĩ, hắn hẳn là xếp hạng thứ sáu, mạnh hơn Ngô Triết rõ ràng, bởi vì Ngô Triết đối kháng cường giả lâu đời cũng không thể có ưu thế tính áp đảo như vậy.
– Ghê tởm!
Vài cường giả lâu đời bị chém bay giận dữ, không hẹn mà cùng xuất thủ phản kích, các loại quang hoa loạn vũ, đan thành thần võng, đánh tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha, mượn công kích của bọn họ gia tốc thân hình, thình thịch, hắn như một viên đạn pháo, trong nháy mắt đánh văng mười mấy người phía trước, bị vài tên cường giả liên thủ oanh kích, lực va chạm của hắn tự nhiên vô cùng cường đại.
Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch, đoàn người như thiên nữ tán hoa, ai cũng tới tấp ngã bay.
Lăng Hàn như không có việc gì, tiếp tục xung phong liều chết.
Người phụ cận đều nhìn ngốc, đây là đấu pháp gì, hắn con mẹ nó hoàn toàn là một binh khí hình người a!
Có khoa trương như vậy sao, bị đánh trúng mấy kích, lại trái mượn lực lao ra, nhân cơ hội đánh bay người chặn đường. Phòng ngự như vậy quả thực chính là quái vật không chết a, ai có thể tổn thương được hắn?
Lăng Hàn giết vào khu vực chiến đấu cốt lõi nhất, ở đây chính là chiến trường của đám người Hà Thao, Trầm Trúc Nhi, không ngừng tranh đoạt thần dịch, lại không ai có thể đắc thủ, bởi vì các loại lực lượng va chạm, thần dịch thủy chung lơ lửng ở trên trời.
– Hanh!
Thấy nhiều một người cạnh tranh, đám người Trầm Trúc Nhi đều hết sức bất mãn, xuất thủ không chút khách khí.
Tuy bọn họ đạt thành hiệp nghị, cuối cùng sẽ liên thủ mở bảo khố, nhưng trước đó, bọn họ là người cạnh tranh. Chỉ là bọn hắn sẽ có một cực hạn, tuyệt không đưa sáu người khác vào chỗ chết mà thôi.
Lăng Hàn cười một tiếng, hoàn toàn không để ý sáu người công kích, trực tiếp chụp vào giọt Thiên Nguyên Chân Dịch.
===============