Bậc thứ 24, nhân số của tập đoàn thứ nhất lại thiếu một nửa, chỉ còn lại 1600 người.
Cho dù điều tức chừng một canh giờ, phía sau lại trèo lên cũng chỉ là thêm hai, ba trăm người mà thôi.
Ngay từ đầu người thuộc tập đoàn thứ nhất thủ thắng đều có thể trèo lên bậc thứ 24, nhưng là mấy đợt người dự thi phía sau cho dù thắng đối thủ cũng không nhất định có thể trèo lên bậc thứ 24.
Bọn họ có một số người là ở bậc thứ 22, 24 phía trước bị người mạnh đánh bại một lần, tuy rằng được khí linh Phong Thần Đài trị lành thương thế, nhưng tiêu hao thể lực lại không thể bù được.
Tuy nói thua một lần cũng còn có bốn lần cơ hội, nhưng sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với thành tích về sau.
Khi Lâm Minh ngồi vững ở bậc thứ 24, khoảng cách trăm trượng chung quanh hắn không ngờ thành khu không người!
Bọn họ đều sợ bị Lâm Minh nhắm vào.
Đây là đãi ngộ chỉ có đám yêu nghiệt Long Nha, Kiếm Vô Huyết mới có!
Hiện tại thực lực của Lâm Minh đã bị nhận định là top 10 trong tất cả cao thủ vòng bán kết!
– Ha ha! Chung quanh Lâm sư huynh căn bản không ai dám tới gần!
– Lúc trước đám ngu ngốc kia còn tới chủ động tìm Lâm Minh sư huynh gây phiền toái, hiện tại đều trốn tránh Lâm Minh sư huynh. Thật khí phách!
– Đúng! Người có thể hưởng thụ loại đãi ngộ này, tổng cộng cũng chỉ chục người. Trong số này, tu vi Lâm sư huynh thấp nhất!
Loại cảm giác một mình ngồi Phong Thần Đài, trăm trượng chung quanh không người này quả thật có chút hương vị cao thủ tịch mịch.
Vào lúc võ giả Phượng tộc thượng cổ nhao nhao hò hét cổ vũ Lâm Minh, chiến đấu ở bậc thứ 24 bắt đầu!
Hiện tại tổng số người tổng cộng còn không đến 1900, phía sau đã cơ bản không có ai có thể lên được nữa.
1900 người chém giết lẫn nhau, có thể đi lên bậc thứ 25 sẽ lại ít thêm một nửa!
Lâm Minh đứng lên, võ giả chung quanh hắn lập tức có chút khẩn trương, một số người bắt đầu lùi lại. Mà chính vào lúc này, Lâm Minh động. Tốc độ của hắn rất nhanh, một bước bước ra, đi tới trước người một võ giả vóc dáng nhỏ.
Võ giả kia chiều cao chỉ tới ngực Lâm Minh, so với nữ nhân bình thường còn thấp hơn không ít. Trên mặt hắn còn có ít lông, bộ dạng giống như một con khỉ, hiển nhiên huyết thống đặc thù.
Hắn nhìn thấy Lâm Minh xông tới, suýt nữa cắn đầu lưỡi mình.
– Móa, không xui xẻo như vậy chứ!
Đã cách xa như vậy rồi, vẫn là bị sát tinh này nhắm vào!
Hắn cũng không phải không muốn chạy xa hơn, mấu chốt là địa phương khác còn có yêu nghiệt khác, thế nào cũng phải gặp phải một hai người. Hơn nữa tên U Vô Tận kia rõ ràng hoàn toàn xem tâm tình. Có lúc ai cách hắn xa hắn đánh người đó, có lúc lại đánh người gần nhất.
Bị mười mấy người mạnh đỉnh cấp đó chọn trúng, chỉ có thể trách bộ dạng mình không tốt.
– Chậm đã! Đại hiệp chớ động thủ!
Trong nháy mắt Lâm Minh vọt tới, võ giả vóc dáng nhỏ đó rống lớn. Thanh âm hắn sắc nhọn, tính xuyên thấu cực mạnh, có chút giống tiếng rít do khỉ phát ra.
– Hả?
Động tác Lâm Minh chậm lại.
Võ giả vóc dáng nhỏ cười hắc hắc:
– Không cần lão nhân gia ngài động thủ, ta tự giải quyết.
Võ giả vóc dáng nhỏ nói xong, một đường chạy chậm đến bên mép vách núi bậc thứ 24, rồi sau đó không nói hai lời trực tiếp nhảy xuống.
Lâm Minh nhìn đến đây, trực tiếp hết lời.
Như vậy cũng được?
Kỳ thật chủ động nhận thua quả thật tốt hơn nhiều so với bị đánh bại.
Phong Thần Đài là một trận chiến lâu dài, bất kể trèo lên hay là chiến đấu đều cần tiêu hao lượng lớn thể lực.
Hơn nữa là lần này nối lần kia, không ngừng tích lũy!
Rất nhiều người không phải là tích lũy thua năm lần knock- out, cũng không phải không chống được uy áp Thiên Tôn, mà là bị hao hết thể lực. Sau khi hao hết thể lực lại uống thuốc, chân nguyên trong cơ thể pha tạp, thực lực phát huy ra không được một nửa, tự nhiên bị đào thải.
Cứ như vậy, Lâm Minh ở bậc thứ 24, không chiến mà thắng!
Bậc thứ 25, đối thủ lại nhận thua!
Người nhận thua không chỉ đối thủ của Lâm Minh, đối thủ của U Vô Tận, Kiếm Vô Huyết, Long Nha cũng nhận thua!
Nhân số lại giảm, người có thể trèo lên bậc thứ 26 chỉ còn lại không đến 500!
30 vạn người, hiện tại chỉ còn lại có bằng ấy!
Nhưng là 500 người này vẫn không thể toàn bộ vào vòng sau.
Khu thi đấu chỗ Lâm Minh, cuối cùng sẽ chỉ chọn ra 300 người có thể thông qua bán kết.
300 người này, sẽ ưu tiên lựa chọn người trèo cao nhất. Nếu cùng tầng, thì ưu tiên võ giả dùng thời gian ít nhất. Cho nên rất nhiều người dự thi biết rõ đi theo tập đoàn thứ nhất có khả năng đào thải cũng sẽ căng da đầu theo sau, bởi vì dùng thời gian ít nhất.
Người như đám Nhan Nguyệt Nhi, Long Nhất tuy rằng hiện tại còn chưa bị đào thải, nhưng là bọn họ muốn vào vòng sau đã là chuyện không có khả năng.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, 300 người thông qua bán kết, 99% sẽ sinh ra trong 500 người này. Còn lại chỉ có kẻ không may vận khí quá tệ, liên tục gặp phải yêu nghiệt mới có thể người ở sau mà lên, vọt vào top 300.
Bậc thứ 26, uy áp lại tăng lên.
Dòng nước nguyên khí trời đất trên vách đá bậc thứ 26 đã rất nhạt, mà uy áp Thiên Tôn lại giống như thác nước trút xuống!
Hơn nữa càng lên cao uy áp lại càng mạnh.
– Làm… làm sao có thể. Ta… bò không nổi nữa!
Giữa đường đi lên bậc thứ 26, một võ giả đã đến cực hạn, mỗi một bước đều bò cực kỳ gian nan.
– Ta một đường tới nay đều là toàn thắng, cũng một mực ở tập đoàn thứ nhất. Nhưng là ta… rồi lại bò không nổi…
Võ giả đó cắn răng, liều mạng kiên trì, nhưng mà uy áp càng ngày càng khổng lồ trút xuống bừa bãi trên người hắn, rốt cuộc hắn trượt tay, từ trên vách đá cao mấy ngàn trượng rớt xuống dưới.
Đây là lần đầu tiên có người dự thi ở tập đoàn thứ nhất đồng thời trước đó một mực bảo trì toàn thắng, bởi vì không chịu nổi uy áp Thiên Tôn từ trên vách đá rớt xuống!
Điều này nghĩa là, về sau đào thải mỗi một tầng đều sẽ vượt qua một nửa!
Một tầng đào thải hơn một nửa, tốc độ đào thải này quá khủng bố. Không mất bao lâu, trên toàn bộ Phong Thần Đài sẽ chỉ còn lại số người hàng đơn vị.
Đến lúc đó, chỉ có đám người Lâm Minh, U Vô Tận, Kiếm Vô Huyết, Long Nha!
Đó là cường cường va chạm chân chính, căn bản không thể trốn tránh!