Trương Thác và người mặc áo đen đánh nhau, cũng không hề kiêng dè cái gì, thi triển hết tất cả bản lĩnh mà mình Có ra.
Hai người một tiến một lùi, sau khi trong lòng người mặc áo đen sinh ra sợ hãi, không còn cùng Trương Thác lấy cứng chọi cứng nữa, anh ta vừa đánh vừa lùi, muốn tìm cơ hội rời khỏi đây.
Chỉ là, trong lòng Trương Thác đã xuất hiện sát ý, sao có thể dễ dàng để người mặc áo đen rời đi như vậy, chỉ cần người mặc áo đen buông lỏng phòng thủ, chỉ cần người mặc áo đen dám lộ ra cái lưng phía sau của mình, thì thanh kiếm màu đen vàng trong tay Trương Thác, chắc chắn sẽ đoạt lấy tính mạng của người mặc áo đen.
Hang động dưới mặt đất.
Cửa Thanh Đồng to lớn bị Bạch Giang Nam hoàn toàn kéo ra, trong lòng các thế lực ngầm và thị tộc, bao gồm hội Thần Ẩn, đều cho rằng phía sau cánh cửa Thanh Đồng này là một thế giới khác, nói không chừng sẽ giống như chốn bồng lai trong thần thoại truyền thuyết miêu tả, nhưng sự thật lại khiến bọn họ mở rộng tâm mắt.
Phía sau cánh cửa Thanh Đồng to lớn kia, là một cái sảnh lớn hình tròn làm bằng đá rộng khoảng bốn trăm mét vuông, cao mười mét, sảnh lớn có hai tầng, đi vào trong cửa Thanh Đồng, hai bên cửa Thanh Đồng có thang đá hình cung nối thẳng lên tầng hai.
Đối diện cửa Thanh Đồng là sảnh đá tâng một, còn có hai cánh cửa thanh đồng cao hai mét, phong tảo một gian phòng đá khác, xung quanh trên dưới phòng đá này, cũng có một chút vụn đá, trên vách phòng đá không có cửa.
Bạch Giang Nam lớn tiếng mở miệng nói: “Nơi này không có cơ quan, không có ám khí, tầng một có công pháp cổ võ và linh thạch, tầng hai thì có pháp môn luyện khí, các loại thần binh lợi khí, có thể cầm được bao nhiều, các người tự cân nhắc rồi làm!”
Bạch Giang Nam nói xong, đứng ở cửa Thanh Đồng, không có thêm bất kì động tác gì.
Biểu hiện lần này của Bạch Giang Nam, khiến mọi người có mặt ở hiện trường có chút không phản ứng kịp, đây lại là tình huống gì vậy, bọn họ có thể thỏa thích lấy đồ vật trong này? Trên thế giới này còn có chuyện tốt như vậy ư?
Trên mặt của mỗi người ở đây đều hiện lên vẻ nghỉ hoặc.
Đám người Vị Lai không hề chần chờ, sải bước đi về phía những phòng đá không có cửa.
“Đi, chúng ta cũng đi!” Ánh mắt hoài nghi của Chúc Thái Hòa đánh giá Bạch Giang Nam một chút, nhưng sau đó vẫn dẫn người vào trong một phòng đá, nếu như thật sự có linh thạch, đối với Chúc thị bọn họ mà nói là một sự trợ giúp vô cùng lớn, Chúc thị hiện tại đã tính toán đâu ra đấy, nhưng bọn họ cũng chỉ có bốn khối linh thạch, cộng lại cũng chỉ to bằng nắm đấm của một người trưởng thành, có thể nói linh thạch đối với thị tộc rất quan trọng, nhất là khi xếp hạng thứ tự dựa vào thực lực của thị tộc.